Edit: Mây
Tang lễ của Tiền di nương rất đơn giản, thi thể được chôn ở một nơi hoang vắng, lúc Cố Ngâm Sương chạy về cũng là lúc hạ táng, trong Nghênh Xuân viện rất yên tĩnh, giường chiếu trong phòng thậm chí vẫn còn nguyên trạng như đêm đó bị bắt đi, giống như Tiền di nương chưa từng rời đi đâu cả
Cố Ngâm Phương yên lặng thay Tiền di nương dọn dẹp đồ, những năm trước bất luận là Đại ca Tiền ga hay Cố Vũ Thừa đều không thiếu đưa đồ quý giá cho bà, nhưng là về sau lúc Cố Ngâm Sương xuất giá cộng thêm em trai Tiền gia không ngừng vơ vét tài sản, bà cũng liền không có còn dư lại bao nhiêu.
"Di nương được chôn ở đâu?" Cố Ngâm Sương hít thở sâu mấy hơi mới tỉnh lại, trầm giọng hỏi, Cố Ngâm Phương yên lặng thu thập trang sức trên bàn trang điểm của bà, xoay người đặt ở trên bàn, "Chôn ở trong rừng ngoài thành tây mười lăm dặm đường."
"Vì cái gì lại chôn xa như vậy, Tiền di nương đã vì Cố gia sinh hài tử, vì sao lại bị đối xử như vậy!" Cố Ngâm Sương kéo tay áo nàng, "Chẳng lẽ thời điểm hạ tang di nương ngươi không nói với phụ thân sao?"
"Tỷ tỷ, ngươi còn chưa nhận thức rõ vị trí của di nương trong phòng phụ thân sao?" Cố Ngâm Phương bỏ rơi tay của nàng, "Chẳng lẽ ngươi không biết di nương tại sao phải chết, Nhị tỷ, là ngươi ngây thơ hay là tự cho ngươi rất quan trọng trong lòng phụ thân vậy, ngay cả chuyện di nương trộm đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057750/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.