Bọn Ngâm Hoan trở lại phòng của Cố Ngâm Sương, không khí trong phòng rõ ràng có biến hóa, CốNgâm Phương vẫn là thần sắc nhàn nhạt như cũ, mà sắc mặt của Cố NgâmSương có thể gọi là trắng bệch.
Phương thị vào phòng sau cùng nói với nàng ấy vài lời vô thưởng vô phạt, cuối cùng lấy một phong thơra, nói là thơ của Tiền di nương cầu xin nàng mang đến, đáy mắt Cố NgâmSương vốn mang đầy ưu thương phút chốt trở nên sáng rỡ, nàng vội cám ơnPhương thị liền nhanh tay nhận thư, đợi các nàng đi về, vội vàng mở thưxem tin, lập tức khóe miệng giương cao, một nụ cười thật tươi, muội muội không chịu giúp nàng sao, không sao dù sao cũng có người khác nguyện ýmà, phải không...
Xe ngựa dần dần ly khai Lục phủ, Ngâm Hoanngồi trong xe nhìn theo dãy tường rào kia xa dần, nàng đã nhắc nhở LụcĐại thiếu phu nhân, nếu sự tình thuận lợi thì một thời gian nữa Lục giasẽ đón chào đứa cháu đích tôn của Đại thiếu gia, Lục Trùng Nham, ta xemdã tâm của ngươi thực hiện như thế nào đây.
Trở lại Cố gia,Ngâm Hoan nhìn đồ 'Tô thiếu gia đưa tới được đặt trên bàn, Nhĩ Đông đứng một bên còn đang không ngừng nhắc nhở nàng, "Tiểu thư, ngài hiện tạikhông thể cùng Tô thiếu gia quá thân cận đâu, Bát vương phủ còn chưa đưa hôn thư tới, bên ngoài người ta đồn đại không tốt cho tiểu thư đâu."Lời nói này mỗi khi Tô Khiêm Mặc đến đưa quà cho nàng thì Nhĩ Đông lạibắt đầu nhắc đi nhắc lại...
Một tháng sau khi đọc thánh chỉ,Bát vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057734/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.