Sau khi Cố Dật Tínthỉnh thánh chỉ một tháng liền có mưa to xuống, lúc ấy đề nghị của hắnchỉ lấy được sự đồng ý của một nhóm người, Cố Dật Tín tự mình đi sôngTần trước cả tháng, đem chuyện tu chỉnh đường sông làm cho xong, trongquá trình có nhiều ngăn trở, quan viên địa phương sông Tần đối với hànhđộng của hắn rất khó hiểu, mà ngay cả trong triều cũng có vài cị quanviên khải tấu với Hoàng Thượng, cho rằng cách làm của hắn thật là điênrồ.
Tất cả mọi người cảm thấy bất quá lần này chỉ là mưa hơinhiều một tí, nhiều lắm cũng chỉ mưa thêm vài ngày rồi dứt, nhưng ôngtrời lại không có ý tứ dừng lại (Mây: Trong đoạn này là Khai Dương, ý là lộ ánh mặt trời, tức là trời nắng lên, hết mưa, mà bạn Mây k thể diễn tả sát nghĩa được ^^ ) mà ngay cả Lâm An thành cũng mưa không ngừng.
Cố Dật Tín lúc ấy còn chưa kịp trở về Lâm An, đột nhiên gặp mưa to, hắncũng liền lưu tại sông Tần, đoàn người mặc áo tơi đứng ở trên con đê,vùng thượng lưu kia nước chảy điên cuồng xuống, nước không ngừng vỗ vàohai bên bờ, cũng còn có chút không ngăn được, sóng vỗ tung toé cả lên,không có người có thể dự tính này trận mưa lớn này kéo dài trong baolâu, nhưng nếu trời mưa càng lâu thì đê điều lúc này không thể tu sửakịp.
Cố Dật Tín sai người khơi thông dòng chảy, ngẩng đầuchính là mưa không ngừng trút xuống đập vào mặt từng hạ to, nước mưatrút xuống không kiềm chế.
Trận này mưa cùng kiếp trước đồngdạng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057715/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.