Cố Dật Tín là mộtngười biết hưởng thụ, Ngâm Hoan đi qua viện tử hắn vô số lần, từ nhữnghoa cỏ được trồng trong viện đến nội thất trong viện đều được sắp xếpkhéo léo, Nhị thẩm là người không có chủ ý lớn, mà chuyện sắp xếp việntử này Nhị thúc lại càng không thích dính vào. Tính tình Đại ca có thểdưỡng thành như vậy, toàn bộ đều nhờ vào công lao của lão sư.
Trời vào thu, trong viện là một mảng vàng kim chói loá, những cây cối đãngậm đầy ý thu, lá đã chuyển hết thành màu ố vàng, đi vào trong sân mộtchút, vòng qua gian phòng kia là một cái ao, ở giữa ao có dựng một cáiđình, đình này có thể chứa được năm sáu người, ao nước không sâu lại rất sạch sẽ, thời điểm mùa hè thì trồng hoa sen, còn hôm nay, có thể thấyđược cá vàng bơi lội tung tăng trong đó.
Xa xa còn nghe đượchương trà bay thoang thoảng từ đình bên kia, bằng không thì thật hổ thẹn cho câu Đại ca nàng là người biết hưởng thụ mất, toàn bộ khu viện nàynàng thích nhất chính là đình kia.
Đến gần mới nhìn rõ ràngkhách nhân nào, Tô Khiêm Mặc cùng một người nào đó mà nàng không biết,còn có Tam tỷ và Đại ca, thêm bản thân là vừa đủ năm người.
"Thất muội, muội tới chậm nha, nghe nói muội muốn mở thêm chi nhánh ThiênNgọc các ở Bác thị hả, mấy ngày nay chắc bận lắm?" Cho đến khi cửa hànggần khai trương thì trên dưới Cố phủ mới biết nàng mở thêm một ThiênNgọc các nữa, Ngâm Hoan không phải là muốn lừa gạt gì, nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057661/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.