"Hiểu sai ý?" Phươngthị hừ một tiếng, "Khăn tay rớt trên mặt đất thì Lục công tử liền tưởnglà của hắn sao, nếu không phải lúc đó ngươi đã ám hiệu gì cho hắn thìtại sao hắn nghĩ đây là vật ngươi cố tính đưa cho hắn, còn hiểu nhiênsai người trao đồ vật này nọ lại cho ngươi ở Cố phủ, ngươi giải thíchchuyện này làm sao đây."
"Ngâm Sương không có làm vậy mà mẫuthân, cho tới nay Ngâm Sương đều tuân thủ nghiêm ngặt nữ giới, chưa baogiờ cùng Lục công tử nói chuyện riêng tư, chuyện tình khăn tay này NgâmSương cũng không biết, mẫu thân nếu không phải tin có thể để Lục công tử tới đây đối chất." Cố Ngâm Sương hai mắt rưng rưng lệ, mười phần ủykhuất, trong lòng nàng đại khái đã hiểu rõ, hoặc là Bành công tử chuyểnkhăn này cho Lục công tử nói là của mình đưa cho hắn, hoặc là Lục côngtử thấy khăn tay này nên đòi từ Bành công tử.
Nếu là giảthiết trước, Bành công tử là người nhẫn tâm, nếu là giả thiết sau, Lụccông tử là người vô sỉ, Cố Ngâm Sương không muốn tin tưởng vào giả thiết trước, Bành Mậu Lâm một người ôn hoà như gió xuân làm sao là một ngườihành động tuyệt tình như vậy được.
"Ngươi không ngại mất mặtthêm hay sao, đối chất, có phải ngươi muốn cả thành Lâm An này biết hếtchuyện của hai ngươi thì ngươi mới vừa lòng sao?" Phương thị vỗ mạnh vào bàn một cái, chuyện này nếu truyền ra không chỉ mất danh dự của nàng mà còn ảnh hưởng tới khuê dự của các tiểu thư ở Cố phủ này.
"Mẫu thân, Ngâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057623/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.