Tết Nguyên tiêu vừaqua mùa xuân đến đặc biệt mau, chỉ mới đảo mắt vừa hoa bên cạnh hồ nướcđã mọc đầy chồi non, vừa đến sau giờ ngọ, các nàng rất hỉ hoan đến ngồiđinh này ngắm cảnh, Ngâm Hoan lại một khắc cũng không dám buông lỏng mànhìn Cố Ngâm Phỉ, theo nàng nhớ mơ hồ thì ước chừng là khoảng mấy ngàynày, Cố Ngâm Phỉ chưa kịp đi nữ đường, nàng liền không cẩn thận rơixuống nước mà chết.
"Thất tỷ, tỷ đang suynghĩ gì đấy." Cố Ngâm Phỉ chạy chơi mệt mỏi, trở lại trong đình, ngồitrên cái ghế nằm sấp ở trên bàn nhìn qua nàng hỏi.
"Không có việc gì đâu, nhìn đầu muội đầy mồ hôi kìa." Ngâm Hoan ra hiệu NhĩĐông thay nàng lau mồ hôi cho Ngâm Phỉ, hai năm qua đi, Cố Ngâm Phỉ lớnhơn rất nhiều, thời gian thực vui vẻ, thoáng cái hai năm đã qua rồi.
"Ngâm Phỉ mau tới đây, nơi này có cá nè." Đứng ở bên kia Cố Ngâm Hương hô,Ngâm Hoan trong lòng rùng mình, đứng dậy đi theo sau lưng nàng cười nói, "Bát muội có gì mà vui vẻ vậy, để tỷ qua xem thử có cái gì thú vị a."
Đến bờ ao, Cố Ngâm Hương tay thuận cầm lấy một nắm thức ăn cho cá ném vàotrong hồ nước, mỗi lần ném thì bầy cá vội vàng bơi đến tranh đoạt thứcăn, nhìn rất vui mắt.
"Bát tỷ, muội cũngmuốn chơi như vậy." Cố Ngâm Phỉ đưa tay muốn nắm thức ăn nhưng sao đoánđược Cố Ngâm Hương không chịu, đưa tay đẩy nàng một cái không để chonàng cầm, Cố Ngâm Phỉ không có đứng vững liền hướng phía hồ nước vừa téxuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057619/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.