Ngâm Hoan mang theoNhĩ Đông đi sang Trúc Thanh viện, trong phòng Cố Ngâm Sương truyền đếnâm thanh vật gì đó bị vỡ, một hồi thì có nha hoàn vội vã mở cửa đi ra,che lấy cái trán vượt qua Ngâm Hoan chạy ra ngoài.
Ngâm Hoanđi tới miệng cửa thì thấy trong phòng trên bàn đầy những mảnh vỡ, mộtphòng nồng nặc vị thuốc, trên mặt Cố Ngâm Sương che băng gạc dựa vào nệm ở trên giường, thân thể phập phòng tựa hồ đang tức giận.
Nhị tỷ, bây giờ ngươi có hiểu cảm giác bị người tổn thương chưa?
Ngâm Hoan đi vào, những mảnh vỡ dưới chân phát ra âm thanh, Cố Ngâm Sươngnhìn cũng không nhìn đưa tay ném một cái ly tới chân Ngâm Hoan.
"Tiểu thư, ngài không có sao chứ." Nhĩ Đông vội vàng kéo Ngâm Hoan sang mộtbên, cẩn thận kiểm tra chân của nàng, chân này bị trật vừa mới khỏi,đừng để lại bị phỏng hay bị đứt gì a.
Cố Ngâm Sương vừa nghekhông phải là nha hoàn của mình, chỉ là liếc mắt qua, thấy Ngâm Hoan,giọng nói nhạt rất nhiều, "Thất muội qua nơi này làm gì, không sợ ta lây bệnh cho ngươi sao."
Ngâm Hoan chọn một chỗ sạch sẽ ngồixương "Nhị tỷ chỉ bị dị ứng phấn hoa đào chứ đâu phải bệnh gì nặng, vớilại muội cũng không quá mẫn cảm nên không sao." Cố Ngâm Sương thấy nụcười nhạt đối diện của nàng thật là chói mắt.
"Tổn thương kia của Ngũ tỷ hình như kéo dài tới nửa năm, muội nghe nói Nhị tỷ lần nàynặng hơn nàng, tỷ nên ráng chăm sóc bôi thuốc đúng giờ nha, tỷ đừng cólàm sai nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057603/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.