Từ viện tử Chu di nương đi ra, Ngâm Hoan đi trên hành lang, kinh ngạc nhìn qua hồ nước nhỏ trong hoa viên kia, hoa kia trong hoa viên lúc mùa nóng sau mười hai giờ trưa nhìn có vẻ mệt mỏi, Nhĩ Đông đứng chờ ở phía tâynàng vì nàng che đi một chút ánh nắng.
"Đây không phải làThất muội sao, ta vừa vặn tìm muội có việc." Sau lưng truyền đến âmthanh của Cố Ngâm Phương, Ngâm Hoan quay đầu lại thấy trên mặt Cố NgâmPhương đầy vẻ tức giận.
"Sao Lục tỷ lại vội vã như vậy, có chuyện gì gấp hả?"
"Vì sao ngươi đem trả lại vòng ngọc kia." Sáng sớm mới gặp mặt, chờ khi CốNgâm Phương trở về ngủ trưa xong mới có nha hoàn báo Ngâm Hoan trả lạivòng ngọc kia. Lúc nàng tiến đến phòng Ngâm Hoan thì được nha hoàn báolà Ngâm Hoan đi viện tử Chu di nương, nhất thời vội vàng Cố Ngâm Phươngliền trực tiếp đến nơi này kiếm Ngâm Hoan.
"Lục tỷ nói vòngngọc kia, muội sợ là tỷ đưa nhầm nên muội liền sai nha hoàn mang trảlại, có vấn đề gì à?" Ngâm Hoan nhận lấy khăn tay từ Nhĩ Đông, nhẹ nhàng xoa xoa trên trán, "Lục tỷ, ngoài này nóng lắm, chúng ta vào nhà từ từnói chuyện được không?"
Trở lại Trúc Thanh viện, Cố NgâmPhương cơ hồ không thể chờ đợi được liền sai nha hoàn đem kia vòng taylấy ra ngoài, hộp gấm coi như xinh đẹp, vòng tay cũng óng ánh trongsuốt, "Đây là ta sai người trăm phương ngàn kế tìm cho ngươi quà chúcthọ tốt, sao ngươi lại vội trả lại!"
"Lục tỷ không nói, NgâmHoan thật không biết, thì ra là vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/136327/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.