Chỉ một từ “hoảng sợ” không đủ để miêu tả tâm trạng của Quỳ Mão lúc này. 
Hắn suýt ngất đến nơi rồi ấy chứ! 
Kỳ Thí Phi hùng hổ ấn tay hắn lên bụng y. Ngoại sam Thiền Tuyết và nội sam Ngự Phong vô cùng mềm mại, vô cùng thoáng mát, chúng dễ dàng truyền thẳng cái cảm giác nóng bỏng và quyến rũ từ đám cơ bụng săn chắc của ma tôn đại nhân vào tay người thanh niên. 
Tiếc rằng cậu chàng Lược Ảnh đang choáng đến đờ người nên chẳng thể cảm nhận được những xúc cảm tuyệt vời đó. Ánh mắt hắn dại ra, nhìn ngơ ngác vào một tôn thượng đang giận dữ. 
Nhất định là mình đang mơ! Hắn nghĩ. Hoặc cũng có thể là vẫn trúng mê hồn thuật của Chu Bích mà chưa tỉnh! 
Không, mà khéo rơi vào mê chướng rồi cũng nên? 
Tôn thượng hôn mình để đánh thức mình, rồi còn tìm Tái Tạo Đan cho mình cải tạo thể chất, rồi còn muốn làm lô đỉnh cho mình, để mình thải bổ…. 
Giấc mơ này to gan lớn mật quá! 
“Ha ha…” Quỳ Mão cười gượng, rồi đưa tay nhéo phần thịt non trên cánh tay mình. 
“…” Kỳ Thí Phi đưa mắt nhìn cánh tay hắn một chút, rồi lại liếc về gương mặt nhăn nhó của Quỳ Mão, “Đau không?” 
Giọng Kỳ Thí Phi đột nhiên lại dịu dàng thắm thiết, cứ như thể là sự yên lặng trước cơn bão. 
Quỳ Mão ngừng chu mũi, giương mắt nhìn vẻ ôn hòa đến kỳ cục của ma tôn đại nhân. Đau thế này, chắc không phải mơ rồi. 
“Đau…” Người thanh niên ngoan ngoãn đáp lại với giọng điệu có chút chần chờ. 
Kỳ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-mo-nhan-nghich-tap/1603204/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.