Ninh Vân Tấn nhìn Văn Chân, nói thẳng nói, “Ta chính là nhi tử của phụ thân, dựa vào cái gì phải lấy máu nhận thân?!”
Văn Chân cũng không trả lời lời của hắn, mà là nhìn phía Ninh Kính Hiền, “Dịch Thành, ngươi trước hãy bình thân! Việc này phải nói như thế nào ngươi tự mình quyết định!”
Ninh Kính Hiền đứng lên, xoa xoa đầu Ninh Vân Tấn nói, “Thanh Dương nghe lời.”
Ninh Vân Tấn cắn cắn môi dưới, không chút khách khí mà trước trừng mắt liếc Văn Chân một cái, sau đó mới nói với Ninh Kính Hiền, “Phụ thân…Hừ, các ngươi muốn nghiệm thì nghiệm đi! Ta tin mình là Nhị công tử Ninh gia.”
Hắn phen này cố làm ra vẻ ngược lại đem khó chịu và khiếp sợ đều biểu hiện ra, hơn nữa không hề sơ hở, cư nhiên đem bốn lão cáo già trong điện đều lừa gạt, có ít nhất hai người đối với hắn cảm thấy áy náy.
Lý Đức Minh khó xử đứng ở giữa, quả thật là tiến thối lưỡng nan, khiến hắn hộc máu là, hắn vẫn luôn lo lắng, vạn nhất thật sự kiểm tra Ninh Vân Tấn là Đại hoàng tử, mình cũng đừng bị Hoàng thượng giận mà diệt khẩu —— hai người kia cũng đã quan hệ như vậy, làm sao lại đột nhiên xuất hiện bước ngoặt như vậy.
Ninh Kính Hiền biết lúc này là nhiều lời nhiều sai, hắn vỗ vỗ vai Ninh Vân Tấn, sau đó bước đến trước người Lý Đức Minh, dùng một dao nhỏ trên khay đè lên ngón tay trái rạch một đường dấu vết.
Một giọt máu rơi vào trong chất lỏng trong suốt, dần dần tan ra.
Ninh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348526/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.