Ánh mắt Tất Thương Lãng khiến Ninh Vân Tấn cảm thấy mình giống như biến thành con dê đợi làm thịt, loại ánh mắt khinh thị này khiến hắn lửa giận đầy người, âm thầm thề chung quy phải cho người này đẹp mặt.
Ninh Vân Tấn trừng mắt, nhìn Tất Thương Lãng từ trên lưng gỡ bọc xuống. Sau khi hành trang da mở ra, lộ ra bên trong một đỉnh nhỏ đồng đen. Đỉnh này hoa văn phức tạp, chính diện có khắc văn tự, mặt sau thì vẽ đường nét núi sông.
Văn Chân vừa thấy đỉnh kia đã kinh ngạc mà nói, “Ngươi làm sao lại có cửu đỉnh?!”
Tất Thương Lãng yêu thích không buông tay mà lau lau mặt ngoài đỉnh nhỏ một chút, lúc này mới nhìn phía hai người, “Các ngươi ai nặn chút máu?”
Ninh Vân Tấn cùng Văn Chân liếc nhau, bọn họ ai cũng không biết ‘Chút’ máu của Tất Thương Lãng là dạng lượng gì, thấy Văn Chân trong mắt lòe lòe, nghĩ muốn đem mình thả xuống. Hắn vội vàng gần như không thể nghĩ mà hướng Văn Chân lắc đầu, đem bàn tay mình đưa ra ngoài.
Văn Chân nhíu mày xuống, nhưng hắn còn chưa kịp ngăn cản, Tất Thương Lãng đã một cái bắt lấy tay Ninh Vân Tấn. Chỉ thấy đầu ngón tay hắn xẹt qua, trên cổ tay Ninh Vân Tấn đã nhiều ra một đường vết máu, máu đỏ tươi từng giọt nhỏ ở trong đỉnh.
May mắn Tất Thương Lãng cần máu cũng không nhiều, sau khi chờ miệng vết thương tự nhiên khép lại, hắn liền nâng đỉnh kia đem hai người đưa đến bên trái đoạn long thạch. Sau khi đem những dây leo sinh trưởng phủ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348503/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.