Ninh Vân Đình sau khi về nhà, thì bị kích động mà thẳng đến viện của đệ đệ.
Hắn đầu tiên là tóm lấy Ninh Vân Tấn từ trên xuống dưới nhìn chăm chú, trong miệng thì nói, “Gầy, quả thật gầy không ít, may mắn không bị rám đen, nhìn người tinh thần hơn. Nghe nói ngươi lúc ở Giang Nam còn giết thích khách, cứu Hoàng thượng và Thái tử nhanh nói cho ta nghe một chút đi.”
Ninh Vân Tấn trong lòng kích động nha, cuối cùng là có một người bình thường! Mình rõ ràng là biến thành soái, cố tình đám quân nương tử còn có cha ruột và cha nuôi lại đem mình giống như bị ngược đãi qua, một bộ thái độ muốn giúp mình đại bổ.
Nhìn đại ca thần tình kích động, Ninh Vân Tấn bắt đầu lên mặt mà nói phong cảnh một đường Giang Nam. Tài ăn nói của hắn vốn đã tốt, lại các loại thêm mắm thê muối, đem quang cảnh xuôi nam kia miêu tả đến xa hoa lộng lẫy, sau đó lại đem nguy hiểm vỡ đê, anh minh thần võ khi mình cứu giá, khoa trương đến giống như sách nói một loại ưu việt.
“Tiểu đệ ngươi thật đúng là dũng cảm, khi đó ngươi lẽ nào một chút cũng không sợ sao?” Ninh Vân Tấn vẻ mặt nghĩ mà sợ, “Nếu như là ta, chỉ là nhìn thấy nước ngập qua chỉ sợ là sẽ sợ tới mức hoảng loạn lên, ngươi cư nhiên còn có thể cầm chủy thủ đi giết thích khách. Bất quá ngươi cũng quả thật hơi quá lỗ mãng, nếu vạn nhất không thể giết thích khách, ngược lại mình bị thương thì làm sao mới tốt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348438/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.