Nhìn thấy một quyển sách dày như thế, Ninh Vân Tấn vẫn là rất sầu lo, lão gia tử kia chính là nói phải năm ngày học thuộc, đây không phải là khó xử người sao?! Bất quá hắn cũng là người muốn thể diện, nếu là học thuộc không được thật sự là dọa người.
Trên đường trở về Ninh phủ hắn chao đảo, phát hiện quyển sách kia cư nhiên là một quyển na ná từ điển gì đó, một loại chữ như là khắc giáp cốt tương ứng với hàm nghĩa của nó.
Ninh Đào Húc liếc mắt một cái, liền cười, “Đây là sau khi thức tỉnh huyết mạch mỗi người đều phải học, trong tộc đem loại văn tự này gọi là kim văn (chữ khắc trên đồng),chỉ có dùng nó phát âm đọc ra mới có thể sử dụng năng lực huyết mạch.”
“Dùng năng lực huyết mạch không có biện pháp khác ạ?” Ninh Vân Tấn tò mò hỏi, đời trước cũng không có ai dạy điều này cho hắn.
“Có, nhưng không biết. Ngươi cũng biết tộc Phụng Vũ là hậu duệ triều Thương, mà hiện tại trong tộc Hán thì lại có vài đại tộc thuộc hậu duệ triều Chu, hai tộc bọn họ cũng đều dùng cách thức năng lực huyết mạch. Nhưng đó đều là bí mật trong tộc của mỗi tộc, không thể biết được dễ dàng.” Ninh Đào Húc giải thích.
Ninh Vân Tấn gật đầu tỏ vẻ đã biết, khó trách mình trước đây không có năng lực lại không có biện pháp dùng, cũng chỉ là tai thính mắt tinh, đọc sách luyện chữ nhanh một chút, hóa ra còn có chú trọng như thế.
“Bất quá Tu Kỷ đại nhân thật đúng là nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thien-ha/1348424/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.