Nổi điên cái gì ah,tên chết tiệt này dám cưỡng hôn nàng, nàng dễ ăn hiếp thế sao, Bạch Lộgào thét trong lòng hổ không phát uy tưởng mèo bệnh ah 
Bạch Lộ giành quyền chủ động lại đáp trả nụ hôn tuy rằng trút trắc nhưng mà làm cho hắn ngạc nhiên mà mê luyến hơn 
Hai người từ nụ hôn ôn nhu đến cạnh tranh quyền chủ đạo ngươi tới ta đi dây dưa không ngớt. 
Cuối cùng Bạch Lộ vẫn là thua kém sự điêu luyện của Dạ Tiếu Thiên mà ngây ngất trong nụ hôn tràn đầy ôn nhu. 
Nhìn cánh môi vì bị mình gặm hôn mà sưng đỏ lên người thì đã nhuyễn dựa vào người hắn thở dốc 
Vòng tay ôm nàng thật chặt vào lòng, cảm giác thỏa mãn chưa từng có trongđời hắn, nàng là tất cả, chỉ cần có nàng, bên nàng dù có đánh đổi hếtthảy hắn cũng chấp nhận, nàng đời này chỉ có thể là của hắn. 
"Còn muốn ôm đến khi nào? " giọng nói người trong lòng vang lên 
"Muốn ôm mãi, cả đời cũng không buông " Dạ tổng mặt dày vô sỉ tiếp tục ăn vạ, 
Cơ hội đến đương nhiên phải tận dụng, bây giờ không tỏ tình còn đợi đến khi nào ah? 
"Anh thích em, từ lần đầu tiên gặp được em đã thích em rồi, anh vốn nghĩ sẽđợi em từ từ tiếp nhận anh, nhưng mà lúc nãy khi tên đó vô lễ với em anh thật muốn cho hắn một đấm, nhưng anh lấy tư cách gì đánh người tachứ? " giọng buồn buồn nói 
"Vậy nên mới đến đây cưỡng hôn rồitỏ tình sao?" Bạch Lộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-sung/3140165/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.