Tâm trạng ngọt ngào duy trì chỉ đến khi Bạch Lộ bước xuống sân khấu,
Mặt Dạ Diêm Vương lúc nãy đang tràn ngập mùa xuân giờ âm u đến mức không ai dám đến gần trong 3 bước.
Nàng cư nhiên hướng bọn ruồi bọ đó cười, con mắt của bọn họ nhìn ở đâu em có biết không?
Đồ của lão tử bọn bây cũng dám dòm ngó đúng là muốn chết mà, gân xanh trên trán Dạ tổng dày thành một sấp rồi.
Đến lúc Bạch Lộ xoay người lại chỉ nghe rắt một tiếng dây thần kinh chịu đựng vỡ nát, ăn mặc kiểu gì thế kia?
Em muốn mọi người đều nhìn thấy sao? Thật quá đáng mà, Dạ Tiếu Thiên âmtrầm lại Lãnh liệt trừng mắt nhìn một vòng, những người đang lén lútnhìn Bạch Lộ đều sợ hãi thu tầm mắt lại.
Dạ tổng đáng sợ quá ah, đôi mắt đó như muốn giết người vậy.
Bạch Lộ cũng thấy khó chịu khi bọn họ cứ lén lút hay bạo dạn nhìn lưng nàng, nhưng mà không thể tuỳ tiện phát tác được.
Lúc này đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt nóng rực mà lại lạnh lẽo đang nhìn nàng,
Thoáng quay đầu nhìn lại thấy mặt ai đó vừa đen vừa u ám liếc nhìn cảnh cáoxung quanh rồi lại nóng rực nhìn nàng, nhìn vẻ mặt đó không biết saonàng lại muốn cười,
Người này hẳn là đang ghen đây? Nàng khônghề nghĩ người đàn ông này lại có lúc như vậy, rất đáng yêu đi. Nghĩ tớiđó Bạch Lộ rất là vui vẻ, cười đến cong cả mắt.
Bỗng cảm thấy nơi lưng có bàn tay đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-sung/3140164/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.