Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Trong phòng bao xa hoa, mọi người vây chung quanh, vài người uống nhiều nằm ngật ngưỡng ở một bên trên ghế sofa, người tỉnh táo còn lại đều đang chơi trò chơi, lần này bắt được Đường Linh, có mấy người dường như có vẻ đặc biệt hưng phấn!
Nhìn vẻ mặt cười âm hiểm của Tần Bạc Dương, Đường Linh khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng mở miệng nói, “Tôi chọn lời thật lòng!”
Nét mặt Tần Bạc Dương vốn đang cười hả hê liền cứng lại, hắn sao lại quên mất! Trò chơi này là lời thật lòng hay mạo hiểm lớn nên cô vẫn còn lựa chọn khác!
Triệu Nguyên vẫn không mở miệng, ngồi khoanh tay trước ngực, vẫn không dời mắt khỏi Đường Linh, ánh mắt không hề dao động, không biết đang suy nghĩ gì!
Vừa nãy cô ả Tiểu Hồng kia được sắp xếp cùng một tổ với Tần Bạc Dương, thấy Đường Linh bị tóm, trông vẻ cô ả rất hả hê! Lúc cô ả đi vào muốn ngồi bên cạnh Nguyên thiếu! Ai ngờ bị Đường Linh đoạt mất! Dám cùng cô ả cướp! Không chơi chết nhà cô mới lạ!
Dường như Tần Bạc Dương nhất thời không nghĩ ra hỏi cái gì, Tiểu Hồng tiến tới, lôi kéo cánh tay Tần Bạc Dương, ỏn ẻn mở miệng nói, “Tần thiếu gia, hay là để Tiểu Hồng giúp anh suy nghĩ vấn đề cần hỏi được không?”
Tần Bạc Dương nhìn Tiểu Hồng như xà mỹ nữ uốn éo nhào vào lòng mình, cười cười, ngón tay chọc vào cằm Tiểu Hồng, “Vậy em thử nói một chút, hỏi cái gì mới tốt đây?”
Ánh mắt cô ả sáng lên, nhìn chằm chằm Đường Linh, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578257/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.