Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“Nụ hoa” kia đến cả Nguyên thiếu đều bị đùa giỡn, tuyệt đối là một con nhóc khó trị!
Hạ Văn Dịch áp hẳn lưng trên sô pha, thở dài, trộm gà không được còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang, có phải chính là đang hình dung tình hình hắn bây giờ không!
Trong phòng làm việc tầng cao nhất của Đế Hào
“ Lão đại, vụ người công nhân kia bị tai nạn tạm thời được đè xuống rồi, đã bồi thường chút tiền, hẳn là sẽ không làm lớn chuyện lên!”. Lôi Tử hôm nay chạy tới chạy lui tất bật suốt một ngày, bỏ ra chút tiền đã xử lý xong việc!
Thiếu nữ thanh tú đang vùi đầu trong một xấp văn kiện ngẩng đầu lên, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại, “Chuyện này do người cố ý làm hay ngoài ý muốn?”
Lôi Tử sững sờ, đây không phải đơn thuần chỉ là tai nạn lao động sao? Còn có thể bị người ta cố ý tạo nên?
Nhìn Lôi Tử ngây người, Đường Linh ngồi thẳng người, tựa lưng vào ghế, để văn kiện trong tay qua một bên, “Chỉ làm mấy công việc trang trí đơn giản, chẳng phải làm xây dựng, khả năng xảy ra tai nạn không lớn, huống hồ tiến độ trang hoàng tại giáo dục Hoa Đà nơi đó tiến triển rất nhanh, lượng công việc chủ yếu cũng đã hoàn thành, còn dư lại toàn là mấy công việc vặt sắp hoàn thiện, tại sao lại bị thương? Anh nói xem người bị thương đó bị thương thế nào?”
Lôi Tử lập tức nhớ lại nói, “Bị thương thật nặng, đầu và bả vai đều bị chấn thương, nói là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-quy-nhan-thuong-nu/578256/quyen-2-chuong-30-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.