Chương trước
Chương sau
Thời gian hội nghị đại biểu nhân dân toàn quốc khá dài, từ đầu đến cuối tới 10 ngày, đây là đại hội nhân dân cuối cùng của khóa này, có rất nhiều việc cần phải thảo luận.

Liễu Tuấn và Lăng Nhã cùng đoàn đại biểu tỉnh A tiến vào hội trưởng thì gặp Cao Trường Hoành, đều là người quen cũ cả, cho nên gặp nhau phải chào hỏi.

Cao Trường Hoành khí độ ngày càng trầm ổn, mỉm cười bắt tay Liễu Tuấn và Lăng Nhã, trêu:
- Tiểu Nhã này, thủy thổ tỉnh A nuôi người ta tốt thật, em tới đó và năm, càng trở nên xinh đẹp rồi đấy.

Lăng Nhã mặt hơi đỏ lên, nói với chút hờn dỗi,:
- Anh Đinh Đinh, lần nào gặp cũng trêu em..

- Ha ha, tuyệt đối không phải là trêu, nói từ nội tâm đấy...
Cao Trường Hoành nói rồi quay sang Liễu Tuấn:
- Liễu tỉnh trưởng, hạng mục sắt thép Ngọc Lan giải quyết thuận lợi, tôi cũng rất vui mừng.

Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Chuyện này chủ yếu phải cám ơn giám đốc Kỷ trượng nghĩa giúp đỡ.

Cao Trường Hoành nói:
- Lão Kỷ là người thô lỗ, công tác ở xí nghiệp quá dài ... Tôi cũng đã nói với ông ta, ha ha, mong Liễu tỉnh trưởng thông cảm cho.

Kỷ Hiểu Bình là đại tướng Cao hệ, có quan hệ cá nhân mật thiết với nhà họ Cao. Cao Trường Hoành biết Liễu Tuấn ắt rõ chuyện này như lòng bàn tay nên không dấu diếm, đi thẳng vào vấn đề, coi như một lời xin lỗi với Liễu Tuấn.

Chuyện Kỷ Hiểu Bình làm bẽ mặt Liễu Tuấn, sau khi Cao Trường Hoành biết được đúng là có gọi điện thoại cho Kỷ Hiểu Bình ngay lập tức, rất uyển chuyển nói với hắn, Liễu Tuấn tiềm lực vô hạn, đừng có bày trò trẻ con ra.

Còn người lên tới tầng cấp nào phải giữ quy củ tầng cấp đó.

Kỷ Hiểu Bình hơn Cao Trường Hoành tới hai mươi mấy tuổi, nhưng lời của Cao Trường Hoành hắn vẫn nghe lọt, không phản bác, chỉ ngọac miệng cười cười lớn một hồi. Về sau thái độ của Kỷ Hiểu Bình chuyển biến lớn lại không liên quan gì tới cú điện thoại này của Cao Trường Hoành rồi.

Liễu Tuấn cười xua tay:
- Cao ti trưởng nặng lời rồi, giám đốc Kỷ biết sai biết sửa, dũng khí đáng thừa nhận.

Cao Trường Hoành giật đầu.

Nếu như Liễu Tuấn đã nói thế chuyện này coi như đã qua rồi, sau này không động thủ với Kỷ Hiểu Bình nữa, Liễu Tuấn cũng giống hắn, đều là người rất giữ quy củ.

- Liễu tỉnh trưởng, nghe nói một đại biểu của tỉnh D chuẩn bị đưa ra đề án sửa đổi hình luật có liên quan tới sự cố giao thông, kế hoạch này hai ngày qua được thảo luận trước trong tiểu tổ, Liễu tỉnh trưởng có biết chuyện này không?

Thường mà nói vô tình gặp gỡ ở trường hợp như thế này mọi người chỉ hàn huyên khách khí mấy câu chứ không nói chuyện dài, có điều Cao Trường Hoành vẫn đưa ra chủ để mẫn cảm này.

Mặt Lăng Nhã hơi đổi sắc.

Liễu Tuấn vẫn thản nhiên như không:
- Đúng vậy, đó là đồng chí Quách Tranh của Thiên Nam thời sự, còn tới cả Ngọc Lan chuyên môn gặp tôi để thảo luận việc này. Có điều cá nhân tôi cho rằng đề án này chưa hoàn thiện, hi vọng đồng chí ấy cân nhắc thận trọng, xem ra các đại biểu của tỉnh A rất cố chấp.

Cao Trường Hoành mỉm cười:
- Tôi cũng thấy đề án của họ chưa được hoàn thiện cho lắm, thận trọng tốt hơn.

Liễu Tuấn gật đầu.

Sau khi Cao Trường Hoành đi rồi, Lăng Nhã hạ thấp giọng hỏi:
- Ý anh ấy là gì?

- Ý tốt.

- Ý tốt ư?

Lăng Nhã không hiểu, dù cô không biết lắm về nội tình chuyện đấu tranh các hệ phái, nhưng biết rất rõ Cao hệ và Nghiêm Liễu hệ không cùng đường, cái đề án này làm ra để nhắm vào cha con Liễu Tấn Tài, Cao hệ phải vui mừng mới đúng, sao Cao Trường Hoành lại có ý tốt?

Liễu Tuấn cũng không giải thích gì thêm, khẽ gật đầu rồi đi vào hội trường.

Lăng Nhã lòng đầy nghi hoặc đi theo.

....

Trong phòng thủy liệu của CLB Quảng An, Cao Trường Hoành ngâm mình trong nước, hai cô gái hết sức xinh đẹp đang xoa bóp cho hắn. Hai cô gái này vóc dáng dung mạo đều rất tuyệt, tuổi cũng rất trẻ, chưa quá 20. Khi xoa bóp cho Cao Trường Hoành cả hai đều tỏ ra căng thẳng, động tác hết sức thận trọng.

Không thể không căng thẳng, Cao nhị thiếu gia ở ngay đối diện, cũng đang được hai cô giáo xoa bóp.

Bọn họ đều biết người khách ít nói này là anh trai của ông chủ, Cao nhị thiếu gia thường ngày cực kỳ ngang ngược ở trước mặt anh trai hắn còn ngoan hơn cả thỏ.

- Anh, nghe nói Liễu Tuấn có rắc rối ạ?

Cao nhị thiếu gia mặt lộ vẻ hưng phấn.

Cao Trường Hoành vốn đang nhắm mắt hưởng thụ, nghe vậy hơi giật mình mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn Cao Tương Hoành, đứa em này suốt ngày chỉ biết ăn uống chơi bời, đã quan tâm tới "quốc gia đại sự" từ khi nào thế?

Cao Nhị cười:
- Anh, đừng nhìn em như thế, chuyện trong giới của anh em không hiểu, cũng không muốn hiểu, nhưng Liễu Tuấn là ngoại lệ, thấy y gặp xui xẻo là em vui vẻ ... Ha ha ha...

Cao Tương Hoành tung hoành kinh sư hơn mười năm, rất ít khi chịu thua thiệt, chỉ có mỗi đụng phải Liễu Tuấn là bó chân bó tay, Cao nhị thiếu gia uy danh tổn thất nặng nề, thiếu chút nữa thành trò cười, vì thế người hắn hận nhất là Liễu Tuấn.

- Ai nói với em thế?

Cao Trường Hoanh không hứng thù với "ân oán cá nhân" giữa em hắn và Liễu Tuấn, cái gọi là "xung đột" giữa Cao Tương Hoành và Liễu Tuấn trong mắt của hắn là hoàn toàn do em hắn chuộc bực vào thân, cứ cố đi chọc vào Liễu Tuấn, mỗi lần Liễu Tuấn phản kích đều khắc chế, nếu không có cái chiêu bài nhà họ Cao thì tới 10 Cao Tương Hoành cũng bị giết rồi.

Không phải là không có tiền lệ này.

Cao Tương Hoành thật ra rất tán thành Liễu Tuấn ra tay "tàn độc" với đám hoàn khố, nhưng nhà họ Cao thanh danh hiển hách, Cao Tương Hoành kà có "uy vọng" trong giới hoàn khố, cho nên không tên hoàn khố nào dám chêu chọc vào Cao Trường Hoành, nếu không hắn cũng "giết người không chớp mắt".

Cao Trường Hoành hứng thù là ai đem tin tức này tiết lộ cho Cao Tương Hoành.

Có vẻ Cao Tương Hoành không phải là đối tượng đàm luận chủ đề này tốt nhất.

- Dạ, là cao trai nhà họ Trần, Trình Vệ Tinh.

Trước mặt anh trai, Cao Tương Hoành không nói dối, một là không cần, hai là không dám.

- Trần Vệ Tinh?

Cao đại thiếu gia hơi ngạc nhiên, không biết Trần Vệ Tinh là thần thánh phương nào, Trần phó chính ủy mới điều về thủ đô chưa lâu, hắn lại không chú ý tới nhân vật trong giới hoàn khố, không biết là tất nhiên.

- Là con trai Trần phó chính ủy quân khu thủ đô, một tên nghiện ma túy.

Cao Tương Hoành nói oang oang.

Cao Trường Hoành tức thì nghiêm mặt lại:
- Tương Hoành, không phải anh đã nói với em đừng đụng vào thuốc phiện sao? Chuyện này là sao?

Cao Trường Hoành vừa nghiêm mặt lại, Cao Tương Hoành liên run lên, nói vội:
- Không , không, em đâu có động vào thứ đó, lời anh nói em lại không dám nghe sao? Trần Vệ Tinh hút thuốc phiện là chuyện nhiều năm rồi, anh yên tâm thứ đó tuyệt đối không có ở chỗ em.

Cao Trường Hoành nghiêm túc nhìn đứa em, Cao Tương Hoành tỏ vẻ "nếu nói dối bị sét đánh". Một lúc sau hắn gật đầu nói:
- Trần Vệ Tinh nói với em ra sao?

- Dạ hắn nói Thiên Nam thời sự nhắm vào Liễu Tuấn, đình đưa đề án sửa đổi hình luật ra đại hội đại biểu nhân dân, để người ta chú ý vào cha con Liễu Tấn Tài.

Cao Trường Hoành lạnh lùng nói:
- Là Liễu phó thủ tướng.

- Vâng vâng, Liễu phó thủ tướng.

Cao Tương Hoành rất xấu hổ, hơi đắc ý mọt chút quên mất quy củ của anh trai, cho dù ở nhà bàn luận riêng, Cao Trường Hoành với một số nhân vật lớn có đức cao vọng trọng, luôn xưng hô quan hàm không gọi tên .

- Trần Vệ Tinh sao lại chú ý tới việc này?

Cao Trường Hoành không hiểu lắm.

- Hắc, hắn có thù cũ với Liễu Tuấn, cụ thể ra sao thì em không biết, hình như kết oán từ rất lâu rồi. Anh, lần này Liễu Tuấn có bị nếm trái đắng không?

Hắn không hiểu chuyện chính trị, theo hắn nghĩ Nam Thiên thời sự làm thế là tuyên truyền cho Liễu Tuấn, là chuyện tốt mà, sao nghe ý tứ của Trần Vệ Tinh thì Liễu Tuấn lại gặp xui xẻo, lại còn liên quan tới Liễu Tấn Tài?

Cao Trường Hoành lạnh lùng nói:
- Đây không phải chuyện em nên quan tâm, em cũng chẳng hiểu đâu.

Cao Tương Hoành rụt đầu lại, cười khan một tiếng, không dám nói nữa.

Mấy cô gái mát xa thấy Cao nhị thiếu gia như chuột thấy mèo đều thầm buồn cười, cố nhịn không dám cười ra tiếng.

- Vậy... Nếu lần này thàn công rồi, có phải là vị trí kia sẽ đổi người.

Một lúc sau Cao Tương Hoành lại không nhịn được hỏi, hắn rất quan tâm tới chuyện này, nếu Liễu Tấn Tài bị chặn bước tiến, tên tiểu tử Liễu Tuấn về sau tiền đồ u ám rồi.

Cao Trường Hoành khó chịu:
- Em biết cái gì? Cho dù vị trí đó đổi người nhà ta cũng không có lợi gì. Năm nay rất quan trọng với ba, em phải chú ý, đừng có qua lại với loại người như Trần Vệ Tinh, không cẩn thận sẽ bị người ta lợi dụng, hiểu chưa hả? Chuyện quân đội cũng đừng xen vào.

Cao Tương Hoành cả kinh, rối rít vâng dạ.

Nghe ý tứ Cao Trường Hoành, nếu như Liễu Tấn Tài không tiến lên được, hình như càng bất lợi cho nhà họ Cao, Liễu Tấn Tài không lên được vị trí đó , các hệ phái khác càng không chiếm được, sẽ chỉ càng làm cho hệ phái lớn nhất mạnh mẽ thêm.

Thấy em trai lộ vẻ hoang mang, Cao Trường Hoành lại nhắc thêm một câu:
- Tương Hoành, em phải nhớ kỹ, mâu thuẫn giữa nhà họ Trần và nhà họ Hà không thể xen vào!

......

Đề án của Quách Tranh cuối cùng không được đưa ra trên hội nghị, khi anh em nhà họ Cao đám luận chuyện này, Quách Tranh vì liên quan tới mấy vụ án kinh tế nghiêm trọng, bị đồng chí cục công an bí mật đưa đi giúp đỡ điều tra, căn cứ vào pháp luật liên quan, tạm thời bị bỏ tư cách đại biểu.

Mấy ngày sau đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc kết thúc tốt đẹp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.