- Chị à, chị có đó không?
Liễu Tuấn gọi điện thoại tới chỗ Bạch Dương.
- Có, Hiểu Mạn cũng đang ở đây, đang nói chuyện với chị.
Bạch Dương nhận được điện thoại, vội vàng bổ xung thêm một câu.
Thói quen của tiểu ngoan đồng là vừa nghe cô nói "có" một cái là cúp điện thoại ngay, sau đó hai ba phút sau xuất hiện ở cửa, tự lấy chìa khóa mở cửa đi vào, Trương Hiểu Mạn cũng có ở đây, nếu thấy tiểu ngoan đồng tủy ý như về nhà sợ rằng chuyện lộ mất.
- Vậy em tới đây.
- Ừ.
Bạch Dương bỏ điện thoại xuống, miệng cười dịu ngọt.
Tiểu ngoan đồng luôn mang đến cho cô niềm vui lớn lao.
- Chủ nhiệm, ai vậy ạ?
Trương Hiểu Mạn trong lòng đoán được vài phần, bạn bè của Bạch Dương không nhiều, nói mấy câu thôi mà đã làm cho Bạch củ nhiệm vu như vậy thì chỉ có một người.
Bạch Dương đáp:
- Tiểu Tuấn.
- Vậy tôi về trước.
Trương Hiểu Mạn liền vội đứng dậy.
Liễu bí thư tới tìm Bạch chủ nhiệm vào lúc này đoán chừng là có chuyện quan trọng muốn nói rồi.
- Không vội, cùng nói chuyện đi, hai người là bạn học cũ đã lâu không gặp phải không?
Bạch Dương giữ lại.
Không thể để tiểu ngoan đồng nói muốn đến là lập tức đuổi người ta đi, thế thì quá lộ liễu, cho dù Trương Hiểu Mạn trăm phần trăm là người mình thì Bạch Dương vẫn có chút chột dạ.
Trương Hiểu Mạn mỉm cười gật đầu, lại ngồi xuống.
Cô đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-nha-noi/2827054/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.