Chương trước
Chương sau
“Đi thôi.” Chiến đấu công khai kiểu này chỉ có tác dụng với những người muốn phát tiết tinh thần lực quá sung mãn mà thôi, nó tựa như kiểu đánh đấm thông thường, nên cũng không hấp dẫn chú ý của nhiều người, Chung Viễn Thanh vừa dạy dỗ gã đàn ông kia vừa đồng thời cũng đạt được mục đích dọa sợ ba kẻ kia, tiếp đó hắn mỹ mãn xoay người rời đi.
“Ngài chỉ bằng lòng làm một du khách thôi sao?” Laura nhìn gã đàn ông đang túm chặt đũng quần lăn lộn trên mặt đất gào khóc, nét cười càng thêm kiều diễm, Laura đi đến bên người Chung Viễn Thanh, ánh mắt mê ly dưới ánh đèn mờ ảo trong hành lang càng thêm phong tình vạn chủng: “Chỉ bằng với thực lực của ngài thì hoàn toàn có tư cách Ưng Vương đáu trận tối nay.”
“Ưng Vương đấu trận là dành cho người lái cơ giáp phải không?” Chung Viễn Thanh bỗng nhiên mở miệng, có điều hắn đối với hành vi quyến rũ rõ rệt của Laura thì coi như không thấy.
Laura gật đầu có chút khó hiểu.
“Người lái cơ giáp không phải chỉ có từng ấy thực lực.” Tựa như với loại cơ giáp động vật này, đặc điểm lớn nhất của cơ giáp động vật là chức năng mô phỏng sinh vật, với một Chung Viễn Thanh có tinh thần lực quá mức cường đại mà nói, cơ bản hắn đều lựa chọn cơ giáp hình người có hạn độ phát huy tối đa tinh thần lực, cơ giáp động vật với hắn mà nói là không mấy tiếp xúc, càng đừng nói là cơ giáp hình ưng.
“Ý của ngài là?” Laura hiểu lầm Chung Viễn Thanh sẽ không lái cơ giáp, trong mắt bất giác hiện lên vẻ tiếc nuối: “Kỳ thật điều khiển cơ giáp rất đơn giản , hơn nữa trận chiến lần này là hướng về mọi người, chỉ cần ngài lái được cơ giáp thì chắc chắn có thể báo danh tham dự.”
“Nếu phạm vi quy định chỉ ít có thế, vậy tôi phải nghĩ có nên phí phạm thời gian đi xem trận đấu kiểu này hay không rồi.” Nghe Laura nói như vậy, Chung Viễn Thanh không khỏi nhíu mày, sau đó không chút khách khí mở miệng: “Và còn, nếu vì quan tâm muốn nói chuyện với tôi mà khiến tôi đi sai chỗ thì có lẽ tôi phải cẩn thận nghĩ xem nên viết như thế nào về chất lượng phục vụ của cô.”
Laura sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn nhìn phương hướng, hóa ra thiếu chút nữa đã đi đến cửa thi đấu, cô âm thầm lau mồ hôi lạnh, sau đó cười bất đắc dĩ với Chung Viễn Thanh, vẻ mị hoặc trước đó đã biến mất: “Ngài thật là một vị khách không hiểu phong tình, vì sao không bị tôi hấp dẫn? Đàn ông chẳng phải là loài không chống cự được với phụ nữ sao? Huống chi còn là kiểu như tôi.”
Chung Viễn Thanh bỗng phản ứng lại: “Chẳng lẽ cô không phải là nhân vật do hệ thống đặt ra sao?”
Laura lắc đầu, càng thêm bất đắc dĩ: “Nhân vật của hệ thống đặt ra không thể thỏa mãn được yêu cầu của một số người.”
“Hóa ra các cô còn suy nghĩ đến việc này,” Chung Viễn Thanh trầm tư một chút: “Tôi cảm thấy cô đi lôi kéo bốn tên ngu kia thì xác suất cao hơn đó.”
Nói xong, Chung Viễn Thanh theo Laura ra chỗ tiếp nhận mặt nạ theo quy định, đi vào giữa sân thi đấu.
“Nếu đều là dạng ngu xuẩn, tôi còn cần phí hết sức lực để lôi kéo sao? Thật đáng tiếc, nếu có thể lôi kéo được…” Laura là một người phụ nữ thông minh, cô biết quy luật sinh tồn ở đây, cho nên cô chỉ hơi phức tạp nhìn bóng dáng Chung Viễn Thanh biến mất ở giữa sân thi đấu, sau đó liền không chút do dự xoay người rời khỏi.
Không sao hết, trong chốn này con mồi của cô còn rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.