“Cậu, cậu thế nào rồi?” Chung Viễn Thanh trong lòng run sợ nhìn cơ giáp Cuồng Chiến Sĩ bị đứt một chân, lắp bắp hỏi, đồng thời còn âm thầm cảm thấy may mắn đây chỉ là đánh trận giả! Nhỡ may, nhỡ may đây là trên chiến trường thật thì hắn không biết phải đối mặt thế nào với Tần Phi Tương.
Nhưng mà vào lúc thời điểm mấu chốt, hắn thật sự không ngờ Tần Phi Tương sẽ đứng ra hi sinh một chân của mình để cứu hắn.
Chớp mắt, trong lòng Chung Viễn Thanh xuất hiện đủ mọi tư vị.
“Đừng thất thần, tôi đếm đến ba cậu ngắm vào thùng xăng nhé.” Tần Phi Tương cực kì bình tĩnh nói , giọng điệu còn mang theo vài phần chỉ huy ra lệnh làm Chung Viễn Thanh đang hoảng hốt bỗng chấn tĩnh lại, sau đó hắn nghe thấy Tần Phi Tương âm thầm nhỏ giọng đếm: “Một, hai, ba….”
Khẩu lệnh “Ba” được nói ra, Chung Viễn Thanh liền cảm giác bản thân bị một lực mạnh mẽ kéo lên khỏi mặt đất, bay thẳng về phía nóc nhà trên tầng hai. Ngay lúc đang bay trên không trung, Chung Viễn Thanh thuận tiện đạp một cước bay đến trên lưng của Hawk III mà Norman đang lái, đồng thời căn cứ vào chỉ lệnh của Tần Phi Tương, một kích đâm thủng thùng xăng.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, kèm theo đó là ánh lửa bay đầy trời, Hawk III bị Chung Viễn Thanh đạp xuống nhanh chóng bị ngọn lửa cắn nuốt.
“Norman!” Lâm Dược trốn trong góc tối nhìn thấy một cảnh này rốt cuộc không nhịn được chạy vọt ra ngoài.
Nhưng ngay lúc anh tâm thần đại loạn lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lam-vo-ke-thu/1285508/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.