“Đợi chút, mấy đứa đồng ý bừa cái gì? Ta vẫn chưa cho phép đâu.” Bard nghe hai thằng nhóc đối thoại với nhau, tức khắc bị chọc cười.
Ông nhìn nhìn Chung Viễn Thanh rồi quay qua nhìn Tần Phi Tương, hai thằng nhóc này là hai đứa ông coi trọng nhất trong cả đám tân sinh.
Với tư cách là huấn luyện viên chính thức của Ares, có hai nhân tài thế này ở ngay trước mắt, ông mặc kệ bị các huấn luyện viên khác đánh hội đồng, mặt dày mất sạch tiết tháo ôm đùi hiệu trưởng cũng phải cướp hai nhóc này về lớp mình cho bằng được.
Đương nhiên, kể cả cậu nhóc tên Lance không tồi kia cũng được ông đắn đo nữa.
Thế nên, bây giờ trong mắt Bard đã coi hai người họ là học trò mình dày công dạy dỗ rồi.
Ngẫm nghĩ một lúc, Bard đột nhiên mở miệng đề nghị: “Đứng một bên xem xét thực lực đối phương không bằng hai đứa đánh một trận thật đi, đây là thời cơ tốt nhất để biết thực lực đối phương cạn sâu ra sao. Đương nhiên vì cân nhắc tới lĩnh vực hai đứa bất đồng, hai đứa dùng khoang luyện tròn đi.”
Nghe thấy lời đề nghị của Bard, Chung Viễn Thanh công nhận hắn hơi rung động.
Cho dù linh hồn hắn là của người trưởng thành có kinh nghiệm phong phú nhưng hắn không hề ngại thậm chí còn chờ mong đánh một trận với người kia.
Huống chi, Tần Phi Tương còn đứng đầu như hắn.
Trong tam đại lưu phái, Tần gia nổi tiếng với những chiêu đánh nhau kịch liệt, rất có tiếng tăm trong thể thuật, mà cảnh tượng Tần Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-lam-vo-ke-thu/1285491/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.