Đại khái Giang Phóng nhìn cô tốt nghiệp trung học xong, hoàn toàn không ngó ngàng hỏi han, trực tiếp trở Kiều Kiều về nhà mình. Kiều Kiều đã ngủ gật trên xe, dáng vẻ ngốc ngốc.
Ôm cô từ trên xe vào nhà, Giang Viễn còn chưa có trở lại, gần đây cũng không dừng lại Giang Phóng bị bắt lính, đại khái là từ năm trước lúc này đi. Giang Viễn cũng bắt đầu trộn đều chuyện của công ty, khiến cho tiểu Bạch cha hắn đều cùng Giang Hải Dương cảm khái, hai đứa con trai này cũng có hai đứa con trai tốt!
Gọi điện thoại xin phép Kiều ba Kiều mẹ, Giang Phóng cứ thế giữ Kiều Kiều lại nhà mình, quả thực Kiều Kiều rất mệt mỏi, ngủ hoàn toàn không có cảm giác. Chờ tới sáng ngày hôm sau tỉnh dậy mới giật mình ngay tại chỗ, Kiều Kiều thật sự là khóc không ra nước mắt, cái tên xấu xa này.
Thấy Kiều Kiều xuất hiện trên bàn ăn nhà mình, Giang Viễn không có gì kinh ngạc, cực kỳ bình thường.
"anh, hôm nay hai người đi đâu vậy?" Giang Viễn vừa ăn vừa hỏi.
Hôm qua lúc ở công ty ăn cơm trưa, Giang Viễn nghe Giang Hải Dương và Giang Phóng nói chuyện, biết trong khoảng thời gian này, Giang Phóng sẽ ít về công ty, giành thời gian chủ yếu để chuẩn bị đính hôn với Kiều Kiều, mặc dù không phải là kết hôn, nhưng việc cần chuẩn bị hay đồ phải mua rất nhiều. Có nhiều thứ vẫn phải cần vợ chồng son thích thì mới được, không phải tất cả mọi việc cha mẹ đều có thể xử lý. Còn về phần khách sạn thì đã định trước rồi, tại khách sạn nhà mình, nhưng bên trong bố trí cái gì thì phải cần Kiều Kiều tới xem qua, dù sao đây cũng là đại sự cả một đời.
"anh đưa Kiều Kiều đi dạo phố - - "
"Hâm mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-kieu-kieu-kieu-kieu-trong-sinh/2361357/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.