*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ Mạn chờ phòng ngủ đầy đủ bốn người tới mới rời đi. Ngoại trừ Phương Khuynh Nhan, hiền lành văn tĩnh nhất, còn có một cô gái còn đẹp rực rỡ hơn nhiều so với Từ Mạn, tính cách cũng rất đường hoàng, Phòng Huyền Sương. Cùng với Hoa Ấu Lâm là người có chút ồn ã. Các cô ở ký túc là ký túc của khoa Tài chính, cũng đều là nữ sinh ban một. Trừ Phương Khuynh Nhan, những người khác đều không phải người địa phương. Kiều Kiều nghĩ, thảo nào! Phương Khuynh Nhan lại là người tới sớm như vậy.
Cùng mọi người chào hỏi xong, đám người Giang Phóng cùng đi ăn cơm.
Lần này trừ Quách Vũ Phi mới quen biết, còn có Quản Lâm bị gọi là tiểu Tam Nhi. Mà bị gọi tiểu Tam Nhi, không phải là biệt danh cái gì cả, mà là, Quản Lâm là anh em sinh ba, hắn lại là đứa thứ ba, người trong nhà gọi thành như vậy. Khai giảng ngày đầu tiên, mọi người nghe thấy cha mẹ của hắn gọi như vậy, biết nguyên nhân, cũng gọi theo luôn. Lộ Nam Phong, nghe thấy mấy cái tên đều có chút quen quen, Kiều Kiều suy nghĩ, hóa ra, lúc đầu, Giang Phóng ở ký túc, mà bạn cùng phòng là ba người này. Nhưng mà, Giang Phóng cơ bản một tuần chỉ ở một ngày, sau khi có phòng riêng, thì không ở nữa.
Nhưng tình bạn của nam nhân chính là như vậy, tuy nói tiếp xúc không nhiều, thế nhưng vẫn có vài người bạn đối xử không tệ với nhau. Mà Giang Phóng đính hôn, vốn không muốn làm to, cũng không nói cho nhiều người, ai nghĩ đến cuối cùng thành như vậy. Báo gấp gáp mọi người tới không kịp, toàn là người ở tỉnh ngoài, cuối cùng thì có mấy người không tham gia.
Trừ mấy vị này, tiểu Bạch với nhị Hắc không cần nói nhiều, đã biết mấy trăm năm trước rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]