Lục Khôn Đức nhìn Tiền Nhiều Hơn, gọi điện thoại cho Đồng Kha.
Đồng Kha lập tức nhận máy, sốt ruột nói: "Khôn Đức! Tôi đã xem tin tức, cậu liên lạc với Tiểu Quân chưa?"
Lục Khôn Đức hít một hơi thật sâu không cho mình bật khóc, nói giọng khàn khàn: "Không được... Liên lạc không được, văn phòng cũng liên lạc không được. Trước tiên không nói việc này, cậu tới đây dẫn Tiền Nhiều Hơn sang nhà các cậu đi, tôi không khóa cửa, cậu mau tới đây, tôi sắp ra ngoài."
"Đừng có điên!" Đồng Kha nhịn không được rống to, "Đừng nói tôi cậu muốn đi Mỹ?! Cậu điên rồi à! Có thể căn bản là không có sao hết, Lục Quân Cường có lẽ đang trên đường trở về!"
"Tôi không điên! Nếu nó an toàn nó không có khả năng không liên lạc với tôi khiến tôi lo lắng!" Lục Khôn Đức nỗ lực làm cho thanh âm của mình bình tĩnh một chút, nhưng vẫn nhịn không được run rẩy, "Tôi muốn đi tìm nó! Nó đã đồng ý với tôi! Nó mà không trở về tôi liền phải đi tìm nó!"
Bên kia điện thoại Đồng Kha sốt ruột còn muốn nói nữa, Vu Hạo Phong đã cầm lấy điện thoại, trầm giọng nói: "Khôn Đức cậu bình tĩnh một chút, hiện tại chúng ta cũng không biết tình huống ở bên kia, hệ thống tín hiệu đều hỏng rồi, giao thông càng không biết đã bị hủy thành cái dạng gì... Nghe tôi nói, bình tĩnh một chút, tôi lập tức giúp cậu liên lạc Đại sứ quán, sẽ biết được tình huống bên kia..."
"Không cần khuyên tôi." Lục Khôn Đức sốt ruột nói, "Tôi không có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-khong-tu-thu-doan/929869/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.