Mỗi một bậc phụ huynh khi nhận được đồng lương đầu tiên của con cái tâm tình phần lớn đều giống nhau, hận không thể cầm loa chiêu cáo thiên hạ: "Con tui làm ra tiền!"
Lục Quân Cường vào đêm đó liền đặt một phòng lớn xa hoa ở Đức Mỹ gia, kêu Vu Hạo Phong và Đồng Kha, lại kêu Ngô Hạo cùng Úc Đan tiếp khách, chủ đề chính là: Anh tôi cũng kiếm tiền! Anh tôi kiếm được vài trăm!! Anh tôi kiếm được vài trăm cho tôi hết!!!
Hình tượng trầm ổn của Lục Quân Cường ngày thường lập tức sụp đổ, lúc đầu còn phong độ nhẹ nhàng khách khí với vài người đang ngồi: "Công việc của anh hai là kéo tiền tiết kiệm, đều đã làm phiền mọi người, quấy rầy quấy rầy."
Vu Hạo Phong cười cho qua chuyện, Ngô Hạo cùng Úc Đan vội vàng nói không có việc gì không có việc gì.
Lục Quân Cường đương nhiên cảm thấy không có việc gì, rượu quá ba tuần, nhịn không được nóng lòng muốn thử đề nghị: "Chỉ uống rượu thôi không thú vị, nào nào, đều nói ra xem... đồng lương đầu tiên của mình là bao nhiêu, làm gì mà được."
Mặt Lục Khôn Đức lập tức đỏ lên, anh biết Lục Quân Cường là kìm nén không được vui vẻ, nhưng vẫn cảm thấy thật ngượng ngùng, lôi kéo cổ tay áo của cậu nhỏ giọng nói: "Được rồi, đừng nói nữa, ngại lắm."
"Này có cái gì đâu!" Lục Quân Cường không cần người mời tự mình uống một ly, lại rót đầy cho mình cùng Lục Khôn Đức, cười nói, "Em mời anh hai một ly, công việc thuận lợi!"
Lục Quân Cường rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-khong-tu-thu-doan/929867/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.