Nhược Nguyệt Vân tiến lên thêm một bước, thực hiện tư thế khom người không hề thấp hèn mà còn đầy ngạo nghễ: "Cảnh vương gia khoan hãy xử phạt, đây đều là do Nhược Nguyệt Vân ta che giấu dung mạo quá kín đáo, bọn họ thực chất không thể nhận ra."
Tuy là lời thú tội nhưng thanh âm dõng dạc rõ ràng, không có một tia sợ hãi, run rẩy. Khí phách của Nhược Nguyệt Vân làm cho Nam Cung Ngạo thoáng kính phục, tư tâm muốn chiếm giữ nàng càng lúc càng sôi sục.
"Tại sao nàng lại che giấu?" Nam Cung Ngạo ngạc nhiên.
Nhược Nguyệt Vân có chút trầm tư, sau lại nói: "Dung nhan dù có xinh đẹp đến mức nào thì cũng sẽ có lúc nó bị tàn phai. Người trọng ta hóa ra là trọng nhan sắc của ta. Sẽ bỏ rơi ta khi ta già nua xấu xí. Vậy thì ta không cần loại người đó! Cũng không cần dung mạo này!"
Lời nói của nàng thâm thúy vô cùng, vừa thẳng thừng chặt đứt ham muốn chiếm giữ của Nam Cung Ngạo lại vừa cảnh cáo Thương Vũ ở phía sau lưng mình.
Thương Vũ biết, nhưng hắn chỉ cười không nói, nụ cười của hắn tuy rạng rỡ nhưng chua xót tột cùng. Nàng vĩnh viễn xem hắn là loại người đó -- loại người mà hắn khinh bỉ nhất!
Nhược Hi Nhã ngồi bất động trên đất, gương mặt đầm đìa máu bỗng run lên bần bật. Ha ha ha.........
Hay cho ngươi Nhược Nguyệt Vân! Ngươi không cần dung nhan của ngươi nhưng ta cần! Dung nhan mỹ lệ của ta đã bị hủy hoại, tất cả là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-ke-mau/2370849/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.