Phòng khám bệnh tâm lý tư nhân của Chu Duyệt Bình ở trung tâm thành phố. Chiều hôm nay, sau khi An Lạc và An Trạch tới phòng khám, Chu Duyệt Bình bèn treo lên cửa tấm biển “Tạm nghỉ” rồi dẫn hai người vào phòng làm việc của mình.
Có lẽ do người bệnh tâm lý cần không gian yên tĩnh, nên phòng làm việc của Chu Duyệt Bình được bày biện vô cùng sạch sẽ gọn ngàng, trên bệ cửa sổ còn trồng hai chậu cây tiên nhân cầu (1) đáng yêu.
Chu Duyệt Bình mời An Lạc và An Trạch ngồi xuống sô pha, rót nước cho hai người, sau đó hỏi An Lạc: “Tiểu Lạc, cậu đến tìm tôi có phải là vì biện pháp thí nghiệm mà lần trước tôi đã nói không?”
An Lạc gật đầu: “Đúng vậy.”
Trong lễ tang của An Úc Đông, Chu Duyệt Bình đã từng nói với An Lạc, ngoại trừ thôi miên chiều sâu, còn một cách khác để mở thông ký ức.
“Nhưng phương pháp này rất nguy hiểm, cậu xác định là muốn làm?” Chu Duyệt Bình rất nghiêm túc, ngồi trước bàn làm việc, chăm chú nhìn về phía An Lạc.
An Trạch nhíu mày, hỏi Chu Duyệt Bình: “Rất nguy hiểm là sao?”
Chu Duyệt Bình giải thích: “Phương pháp này cần bác sĩ khoa thần kinh thực hiện giải phẫu, trực tiếp kích điện tới khu quản lý ký ức của võ não, phải cần cường độ kích thích thỏa đáng mới có thể khai quật được toàn bộ thông tin ký ức bị phong tồn trong vỏ đại não. Bởi vì là giải phẫu nên hiển nhiên có nguy hiểm, cũng có khả năng bởi vì cường độ kích thích vượt quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-huynh-de-tinh-tham/1317468/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.