*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ do nhiệt độ điều hòa hơi thấp, đêm đó An Lạc không được ngủ ngon. Anh cảm thấy toàn thân có cảm giác lạnh buốt kỳ quái, cảm giác lạnh buốt đó cho dù có đắp kín chăn cũng chẳng thể giảm bớt được. Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, trước mắt anh đột nhiên xuất hiện rất nhiều hình ảnh kỳ lạ.
Người phụ nữ trong tấm ảnh trở nên chân thực trong giấc mơ, nụ cười ấm áp thân thiết, cười tủm tỉm vẫy tay với An Lạc, “Tiểu Lạc Tiểu Lạc, mau tới đây chụp anh đi, bên này bên này.” Tiểu Lạc trong giấc mơ rất không bằng lòng đi tới, vẻ mặt ấm ức bị bà nắm tay, nhéo mặt, vò đầu, bày ra đủ loại tư thế lạ lùng để chụp ảnh.
Cảnh trong mơ rất lộn xộn, những hình ảnh đầy xa lạ về người phụ nữ kia đột nhiên biến mất, thay vào đó là ánh mặt trời xán lạn của vùng ngoại ô, thịt bò nướng thơm ngào ngạt, bàn tay ấm áp của người phụ nữ dắt tay An Lạc nhỏ tuổi… Cuối cùng hình ảnh dừng lại ở cảnh xe hơi trở mình lao xuống sườn núi, nổ bùm, anh nghe thấy tiếng kêu bỏng rát của An Lạc nhỏ tuổi kia —— Mẹ —— Mẹ ơi!!
An Lạc đột nhiên giật mình tỉnh giấc, bật dậy, sau đó đối diện với một đôi mắt đen sẫm.
“Anh làm sao vậy?” An Trạch ngồi cạnh giường, vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên trán An Lạc.
“Không có việc gì, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-huynh-de-tinh-tham/1317415/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.