Nhân Khánh năm thứ năm, mùng 9 tháng 8, Thẩm lão phu nhân qua đời vì bệnh.
Tang sự của Thẩm lão phu nhân là một tay Thẩm Niệm lo liệu, Thẩm lão phu nhân với hắn mà nói là một người xa lạ có cùng huyết thống.
Nhưng sau khi bà bệnh chết, Thẩm Niệm long trọng mai táng cho bà. Thẩm Thanh và Văn thị hiển nhiên không xuất hiện, mọi người đều có suy đoán của chính mình đối với chuyện này.
Thẩm Niệm vốn không quan tâm đến chuyện này.
Cả Đại Tề này đều biết Thẩm Niệm là người mà Hoàng đế tín nhiệm nhất, tay cầm quyền lớn, có tiếng nói trước mặt Hoàng đế nhất, bình thường ngay cả Cẩn thân vương cũng phải tránh mũi nhọn.
Cho nên nói vậy cũng có nguyên nhân, không chỉ một đại thần từng nhìn thấy gương mặt cung kính của Cẩn thân vương mỗi lần gặp Thẩm Niệm. Mọi người tất nhiên đều có suy nghĩ của mình với điều này, chẳng qua không ai dám thăm dò tin tức từ chỗ Cẩn thân vương.
Danh tiếng này truyền đi càng khiến cho Thẩm Niệm sâu không thể lường được, dù sao Hoàng đế đã phế đi thân tộc, nhưng lại giữ Thẩm Niệm lại, điều này thể hiện Thẩm Niệm là một tay cao siêu đùa giỡn quyền thế.
Bởi vậy người muốn nịnh bợ Thẩm Niệm nhiều không sao đếm xuể, nhưng tính tình của Thẩm Niệm tương đối quái đản, bình thường không ở trước mặt Hoàng đế thì cũng ở trong cung, ngẫu nhiên về Hầu phủ cũng chỉ lưu lại vài hơi thở liền rời đi.
Từng có người châm biếm nói so với phủ Trấn Bắc hầu, hoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-hon-quan/1355691/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.