“Lão tam, Hắc Diêm La lại có chiêu gì mới chỉnh cậu? Nhìn cái trạng thái lơ ngơ cả buổi huấn luyện đêm này của cậu này! Vô cớ bị trung đội trưởng dợt vài trận!” Đinh Toàn ngồi xếp bằng trên giường chống cằm hỏi Tề Lâm, “Mau nói cho anh nghe vui cái coi, mấy ngày này anh cũng chỉ có cậu làm thú tiêu khiển qua ngày!”
Tề Lâm ỉu xìu nâng mí mắt, lộ ra một khe hở ngó ngó Đinh Toàn, bởi vì cả buổi tối bị hành không có chút tinh thần, hơn nữa tấm ảnh kia và nội dung nói chuyện điện thoại khiến tâm tình dao động, cậu không có hơi sức phản ứng sự trêu chọc của Đinh Toàn.
“Đại ca, lão tứ, các cậu sẽ lưu ảnh chụp của một người trong điện thoại dưới tình huống gì, mà giữ một hơi tới bốn năm năm? Mà tiền đề cần chú ý là, người này không có quan hệ bạn bè thân thích gì với cậu, không phải cha mẹ anh em hay bạn bè của cậu.” Tề Lâm lăn qua lộn lại, suy nghĩ tán loạn trong đầu, lúc thì cảm thấy sự thật giống như mình đoán, lúc lại cảm thấy mình nghĩ nhiều quá.
Mày xem mình là bánh bột ngô thơm ngon? Là ‘đồng chí’ thì nhất định sẽ coi trọng mày à?
Cuối cùng, bất đắc dĩ, chỉ có thể lòng vòng tìm người phân tích cho mình.
Đinh Toàn trên giường và Hạ Chí Hạo đang ngồi trước bàn học tập vừa nghe câu hỏi này, lập tức giật mình, câu hỏi này nghe vào ẩn chứa rất nhiều tin tức nha!
Lại thoáng nghĩ đến hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/2053027/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.