“Quét dọn vệ sinh?” Tang Ngân nhìn lướt qua đủ loại dụng cụ trên tay đối phương, hỏi.
“Báo cáo cấp trên*, đúng vậy.” Tề Lâm ưỡn ngực, nghĩ tới công việc mình phải tới đây.
(*首长 chỗ này nghe kì kì nhỉ??)
“Vào đi!” Tang Ngôn nghiêng nửa người, để Tề Lâm đi vào, lúc Tề Lâm chuẩn bị xắn tay áo lên làm việc lại lên tiếng, “Tôi có việc ra ngoài một chuyến, trừ bàn công tác kia, chỗ khác đều phải quét dọn, yêu cầu của tôi, không dính một hạt bụi.”
Tề Lâm lại đứng nghiêm dậm chân, trả lời vang dội, “Báo cáo cấp trên, tôi đã biết.”
Tang Ngôn nhìn cậu một cái thật sâu, kéo cửa ra ngoài.
Đối phương vừa rời khỏi tầm mắt, Tề Lâm đã giống như quả bóng đột nhiên xì hơi, ôm trái tim vọt lên cổ họng xì một cái xẹp xuống, cậu cọ cọ mũi, nhúng cây lau nhà vào thùng nước trước, xách chổi lông gà và khăn lau, chuẩn bị phủi bụi một lần, chỉ là vừa mới cầm chổi lông gà lên, cậu đã ngây ngẩn.
Trình độ sáng sủa sạch sẽ này, dường như đã được lau dọn!
Cậu lại quay sang một tủ đựng tài liệu, cong eo, để mắt mình cùng tậm với ngăn tủ, nhìn lướt qua, cảm thấy ruồi muỗi đậu trên đó cũng không thể đứng thẳng chân.
Quan sát vòng quanh, dưới đất ngay cả một miếng vụn giấy cũng không có, ngăn tỷ bàn trà sofa…, mức độ sạch sẽ khiến cậu phải bái phục, trừ hai góc trên cửa sổ có chút bụi ra, Tề Lâm tìm không thấy được nơi có thể phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-duoc-thien-nhan-sinh/2053026/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.