Phương Thế Nguyên cũng không ngờ con trai mình ,nói cách khác là đoán chừng, nó chẳng nhớ gì để nói ra những lời đó.
“Phụ thân.” bên trong đôi mắt Phương Triệu Nhất, không có tình cảm dư thừa.
Phương Thế Nguyên thận trọng gật đầu, “Ta đã biết.” Nếu là con trai của mình, vậy hắn liền hy vọng nóvui lòng hạnh phúc sinh hoạt, thích nam nhân không c gì, dù sao hiện tại người thừa kế cũng sinh ra rồi.
Nghe được cha mình như vậy nói, Phương Triệu Nhất rốt cục trầm tĩnh lại.
Phương Thần vẫn luôn bên ngoài, hắn đứng ở bên người Tống Gia Bảo, đối với mấy người Phương Hoành không có nhiều đại tình nên nhìn nơikhác.
Phương Hoành nhìn thiếu niên ở trước mắt, không biết xảy ra chuyện gì, hắn luôn có một loại cảm giác quen thuộc, “Ngươi thật sự không phải là Người của Lang tộc?” Hỏi xong những lời này hắn mới cảm thấy mình nói nói không đúng nếu không phải, chẳng phải là bại lộ lực lượng lang tộc sao.
“Ta thích Triệu Nhất, chuyện lang tộc các ngươi, cùng ta có quan hệ gì?” Phương Thần khờ dại dụi dụi hai mắt, quả nhiên thấy đám người bọn họ thoáng hiện vẻ mặt kinh ngạc.
Phương Hoành cũng không ngờ, đó là thiếu chủ, mới vài ngày, thế nhưng đem chuyện lang tộc đều nói rõ ràng.
“đúng là cùng ngươi không quan hệ, nhưng là người ngươi thích lại là thiếu chủ của chúng ta!” Phương Hoành nói đến hai chữ sau, đã rất nghiêm túc, “Mà chúng ta không cho phép lang tộc yêu nhau.”
Đối với lời năm người này nói, hắn rất xem thường nhưng vẫn giữ bộ mặt trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-du-lang-cong-cham/1528075/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.