Đêm dần dần khuya có thanh âm mưa gió truyền đến, tí tách tí tách có chút mát mẻ của đêm hè. Không biết khi nào, một bóng đen cao lớn xuất hiện ở trước giường Lâm Tịch Cận, đứng yên bất động.
Lâm Tịch Cận vốn dĩ ngủ thật sự say đột nhiên lưng chợt lạnh, cách đó không xa xuất hiện một con hổ vương uy vũ hùng tráng liếm đầu lưỡi gắt gao nhìn chằm chằm y, từng bước một đi về phía y. Một khắc kia y phảng phất nghe được tiếng tim đập của mình vang lên kịch liệt đều đặn, thình thịch thình thịch, bức y lùi lại về phía sau lại phát hiện y lại không thể động đậy cho đến khi thân hình thật lớn bước đến trước mặt y đem y bao phủ trong bóng tối......
Sau đó, lại mở ra mồm to như bồn máu lại gần y.
"A......"
Lâm Tịch Cẩn há mồm hô to, đột nhiên mở hai mắt bật người ngồi dậy, lại phịch một tiếng đánh vào một bức tường thịt ấm áp, cái mũi y đau xót, nước mắt liền ào ào mà chảy xuống.
"Ngươi, ngươi...... Ta, ta......" Lâm Tịch Cận vốn muốn há mồm mắng to nhưng y phản ứng thực mau, sau đó nháy mắt liền nhận ra thân phận "Vách tường" cao lớn trước mắt, cuối cùng cũng chỉ che lại cái mũi rêи ɾỉ: "Hiền Vương điện hạ, buổi tối hảo......"
Triệu Mặc Khiêm lộ ra đôi mắt băng hàn, khó được mang theo chút ngạc nhiên. Sau một lúc lâu, mới đỡ trán thở dài: "Mơ thấy cái gì?"
Lâm Tịch Cận hồi tưởng cảnh tượng trong mộng thì cả người đều không tốt, y dám khẳng định hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-doc-sung-hien-hau/783136/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.