Bên trong gian phòng, hoàn toàn tĩnh mịch.
Không ai dám mở miệng trước, ước chừng giằng co mấy phút đồng hồ.
“Lý Văn Thao, chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Giọng Chu Khánh Quốc lạnh băng đến cực điểm, hắn rốt cuộc áp chế không được nội tâm tức giận.
Chính mình bỏ ra năm ngàn vạn, cư nhiên mua một đống…… Một đống đồng nát sắt vụn?
Nghẹn nhất chính là Tần Hiên lúc trước đã nói những thứ này là đồng nát sắt vụn, hắn ngược lại nghĩ mình đã nhặt được tiện nghi, mua hết toàn bộ.
Tần Hiên thần uy như thế, hắn nào dám làm khó dễ, nhưng sao có thể buông tha Lý Văn Thao?
“Những pháp khí này, là......Là ta luyện chế, muốn mượn danh sư phụ để kiếm tiền.” Lý Văn Thao vẻ mặt đờ đẫn trả lời, trên trán hắn là một mảng máu lớn, cả người như một tên ngây dại.
“Dám trêu đùa ta!”
Chu Khánh Quốc tức giận thân thể khẽ run lên, lửa giận ngập trời.
“Thần Nhi, đi!”
Hắn bỗng nhiên xoay người, không còn thể diện ở lại nơi này, lần này đúng là mất hết thể diện.
“Đừng quên năm ngàn vạn của ngươi!”
Thanh âm nhàn nhạt vang lên từ phía sau, khiến cho thân hình Chu Khánh Quốc cứng lại.
Năm ngàn vạn? Đống phế liệu này sao?
Chu Khánh Quốc thậm chí không quay đầu lại, đi thẳng ra cửa.
“Ký nợ!”
Tần Hiên ngồi trên ghế, chậm rãi phun ra hai chữ.
Chu Khánh Quốc thân thể đột nhiên dừng lại, có thể thấy rõ ràng thân thể không ngừng run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594164/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.