Một đêm này, Tần Hiên như cũ ở Hòn ngọc Tĩnh Thủy tu luyện.
Linh khí nơi này xem như là nồng đậm nhất Tĩnh Thủy, cũng là chỗ tốt nhất tu luyện. Ngày hôm sau, Tần Hiên như cũ tới trường, chẳng qua lần này hắn mang theo một quyển sổ nhật ký khác.
Sau khi tan học, tiếng học sinh nói chuyện qua lại ồn ào, toàn trường từ một hồ nước yên tĩnh hóa thành một biển rộng sóng lớn, khiến toàn trường trở nên náo nhiệt.
“Tìm Tiêu Vũ một chút!”
Tần Hiên đi vào lớp Tiêu Vũ lớp, nhẹ nhàng gõ cửa.
Toàn bộ phòng học trong nháy mắt liền yên tĩnh, ở hàng ghế đầu Tiêu Vũ đang lẳng lặng lật xem kinh Phật của nàng.
Nghe thấy có người tìm, nàng hơi ngẩng đầu.
Sau khi phát hiện là Tần Hiên, Tiêu Vũ có chút giật mình, nàng đi đến cửa lớp.
“Có chuyện gì sao?”
Tần Hiên đem một quyển sổ nhật ký giao cho Tiêu Vũ, dày khoảng hai ngón tay.
“Đây là cái gì?”
Tiêu Vũ kinh ngạc không thôi, ngẩng đầu nhìn mắt Tần Hiên.
“Kinh Phật!”
Tần Hiên đã xoay người, hai tay đút túi, dần dần đi xa.
Kinh Phật?
Kinh Phật ở trong sổ nhật ký?
Mặc dù Tiêu Vũ tâm cảnh cực tốt, giờ phút này cũng không khỏi bật cười.
Nàng đối với quyển kinh Phật này cũng không coi trọng, chỉ cho rằng Tần Hiên ở nói giỡn. Cho dù là kinh Phật, nàng cũng chưa bao giờ gặp qua kinh Phật nào lại viết trong sổ nhật ký, huống chi, Tần Hiên lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-do-thi-cuong-tien/2594161/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.