“Cái nhiệm vụ này, rốt cuộc muốn chúng ta làm gì ?” An Bình Chí hỏi. Anh ta và Lý Quân, Lý Dũng đã đánh không ít dị thú quanh đây, mà Lý Triết Tâm và Tiết Mỹ Lệ đi tìm đồ ăn còn chưa trở về.“Để chúng ta nhận ra mình còn có những chỗ thiếu sót, cũng tôi luyện chúng ta.” Chu Dật Cẩn mở miệng. Đội ngũ của bọn họ đúng là có rất nhiều phương diện thiếu sót, hơn nữa, cũng khó tránh khỏi tâm cao khí ngạo.
Trần Mộc nhanh nhẹn xử lí con mồi trong tay, rút gân lột da, tay nghề nấu nướng của đám người An Bình Chí không tốt, ngược lại đám người Lý Quân, Lý Triết Tâm lại có thể nướng thịt, có điều cũng phải nói tiếp, trình độ nấu nướng của hắn là tốt nhất, cho nên, cũng chỉ nhận khổ nhiều hơn:“Tôi nói này, các cậu đã hỏi được con viên hầu thú muốn ăn gì chưa ?”“Có thể hỏi được cái gì ? Tuy rằng nó có nhân tính, nhưng dầu muối cũng không ăn, hơn nữa cái miếng gỗ kia hẳn là người khác viết cho nó mang theo, nếu con khỉ này thật sự biết viết chữ, tôi sẽ bái nó làm thầy!” Tề Chích oán giận. Vừa rồi anh ta luôn muốn câu thông với đối phương, có điều, viên hầu thú ngẩng đầu không hừ một tiếng, còn thường thường khinh miệt liếc anh ta một cái, khiến cho anh ta vô cùng giận dữ.“Nếu không thì để A Hổ tới nói?” Người khác không thể câu thông, A Hổ hẳn là có thể? Vốn Trần Mộc cũng không nghĩ để A Hổ xuất mã, nhưng nếu nhiệm vụ này mà thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341146/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.