Cuối cùng, Từ Mặc Bạch bị Thẩm Lâm mang đi, trong lúc người khác nói chuyện yêu đương mà làm bóng đèn là lựa chọn rất không sáng suốt, về phần vì sao lại gọi là bị Thẩm Lâm mang đi …… Vốn Từ Mặc Bạch đang yên lành nhưng sau khi bị Trần Mộc nói như vậy, đã bắt đầu hoài nghi mình có thể bị trúng độc hay không…… 
Mọi chuyện đã được nói rõ, buổi tối hôm nay đương nhiên muốn hưởng thụ một chút, huống chi, Chu Dật Cẩn còn nghẹn một việc là muốn “Ở trên”.Có điều, dù sao cũng là nơi của người khác, không nên huyên náo quá lớn, cố tình, dị năng không khí lại rất có lợi khi sử dụng trong phạm vi nhỏ, mà dị năng hệ thực vật lại cần nơi càng trống trải mới càng có thể phát huy đầy đủ uy lực.Đợi đến khi Chu Dật Cẩn điều khiển dây leo bám đầy căn phòng, y đã bị Trần Mộc áp đảo .“Tiểu Cẩn……” Trần Mộc ngửi hương vị trên người Chu Dật Cẩn, không biết có phải do y dùng dị năng khiến hoa nở hay không, dường như trên người đối phương cũng có hương hoa, những thứ này có rất nhiều loại mang độc, hiệu quả gây mê cũng không ít. Chu Dật Cẩn lại không hề dùng với Trần Mộc, không phải luyến tiếc, mà dùng mấy thứ này với dị năng không khí, người chịu thiệt cuối cùng sẽ là mình.“Muốn làm thì nhanh lên một chút !” Chu Dật Cẩn đưa tay cởi quần áo của đối phương, nếu đánh không lại, hưởng thụ là được rồi, không phải luôn nói quen là tốt rồi sao?Đồ dùng tình thú ở phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341145/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.