Nguyên Thăng hô to một tiếng khiến Chu Dật Cẩn cũng tỉnh lại. Nhìn tình trạng của chính mình, lập tức liền đen mặt, đồng thời, y cũng phát hiện toàn thân vô lực .“Anh rốt cuộc là ai ? Có mục đích gì?” Chu Dật Cẩn lập tức hỏi. Lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên y gặp phải tình huống như thế. Rốt cuộc đối phương có thân phận gì ? Có thể nhân lúc bọn họ kiểm tra đo lường tiểu trấn di động mà ra tay. Lúc này, trên tiểu trấn di động cũng chỉ có hai người là y và Nguyên Thăng mà thôi!“Có điều, vậy mà chỉ cho chúng tôi mặc một cái quần lót. Anh không thể cho chúng tôi một cái áo khoác à? Thế này rất thiếu đạo đức!” Nguyên Thăng lập tức kêu ca. Người trước mắt có thực lực không phải mình có thể đối phó, không biết tại sao anh ta lại cướp tiểu trấn của mình, người thực lực mạnh như vậy chắc không thiếu tiền chứ? Chẳng lẽ có người muốn đối phó mình và Chu Dật Cẩn ?“Áo khoác ?” Trần Mộc mặc trên người chính là áo khoác của Chu Dật Cẩn:“Cậu xem xem, trong tay áo bên trái có dùi cui điện, trong tay áo bên phải có thuốc mê, cổ áo ở nút thứ hai khi bóp nát có thể khiến cho vệ tinh biết vị trí, còn có một vài thứ hay ho khác…… Loại quần áo này tôi dám cho các cậu mặc sao?” Có được dị năng không khí, có thể cảm giác được những động tĩnh dù là rất nhỏ. Nếu không phải vì vậy, bí mật trên nút áo ấy hắn cũng không phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341095/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.