Chân dẫm lên không khí không một tiếng động, nhân lúc Chu Dật Cẩn và Nguyên Thăng còn chưa kịp phản ứng, Trần Mộc đã tới gần đem hai người đánh ngất trên mặt đất. Về phần linh thú của hai người là linh thú họ cẩu, cũng bị A Hổ một chưởng một giải quyết.
Đánh ngất hai người, Trần Mộc cũng lấy luôn bộ đàm trên người bọn họ. Bộ đàm liên lạc thường mang trên tay tạo cảm giác không thoải mái, hơn nữa còn hằn vết chỗ đeo nên rất nhiều người lúc ngủ đều bỏ ra.
“Đều là những kẻ có tiền !” Trần Mộc nhìn hai cái bộ đàm tinh xảo được làm theo yêu cầu trên tay, có chút bùi ngùi. Tuy nhiên trên người kẻ có tiền, biết đâu còn có những thứ linh tinh khác. Ví dụ như định vị con kiến có thể báo tin cho người khác. Vì thế Trần Mộc lại bắt đầu cởi quần áo của hai người này, hơn nữa còn kiểm tra vật phẩm trang sức linh tinh.
Khuôn mặt này của Chu Dật Cẩn , Trần Mộc nhận ra được. Có điều hiện giờ Chu Dật Cẩn nhìn non nớt hơn so với ngày trước. Một người khác Trần Mộc lại chưa từng gặp qua, nhìn người này cũng chỉ lớn tầm tuổi mình mà thôi.
Việc cởi quần áo của người xa lạ là lần đâu tiên Trần Mộc làm, có điều động tác trên tay lại không hề chậm, rất nhanh, trên người cả hai chỉ còn lại một cái quần đùi, những vật phẩm trang sức khác cũng bị lấy đi hết, ngay cả bên trong tóc Trần Mộc cũng kiểm tra một lần.
Sau đó, Trần Mộc đem dây lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-di-thu-liep-nhan/1341094/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.