“Phi Phi, sao ngươi lại bảo ta đưa cho mỗi người khách tới nghe diễn tấu một cành hồng a! Đưa nhiều cành hồng như vậy, ta thực luyến tiếc a.” Thiên Diệp đau đớn nói.
Mạc Phi không cho là đúng nhìn Thiên Diệp, âm trầm nói: “Đau lòng, có gì phải đau lòng, đừng tưởng ta không biết những đóa hồng hoàng kim kia chỉ là đồng thau mà thôi.”
Thiên Diệp: “…”
Mạc Phi nghịch ngón tay, nghiến răng nói: “Bản thiếu gia hiếm khi phóng khoáng biểu diễn miễn phí, thế mà đám người không có mắt trong học viện lại để trống nhiều chỗ như vậy, hại ta mất mặt, ta phải để đám người kia hối hận tới chết.”
Mạc Nhất: “…”
“Quả thực có rất nhiều người hối hận, nghe nói rất nhiều bạn trai khuyên bạn gái đừng đi, kết quả hiện giờ bắt đầu tranh cãi, thậm chí còn có cặp chia tay luôn rồi.” Lâu Vũ nói.
Mạc Phi cười đắc ý: “Chia tay là đúng, bạn trai có mắt không tròng như vậy để ý làm gì? Hừ, dám khinh thường ông đây à.”
Lâu Vũ híp mắt thở dài: “Không ngờ học viên của học viện Thiên Hà tới không bao nhiêu nhưng học viên của học viện Tinh Thần thì lại tới không ít.”
Thiên Diệp suy tư nói: “Học viện Tinh Thần tới nhiều như vậy là có liên quan tới nha đầu Đới Nhiêu kia, nha đầu kia có chút là lạ, ta cứ cảm thấy nàng ta có ý đồ bất chính.”
Lâu Vũ phản bác: “Nha đầu kia chỉ mới cấp bảy thôi, không thể làm được gì đâu, nếu nàng dám có tâm tư gây rối, ta sẽ đập chết nàng.”
“Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1285060/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.