Chung kết giải thi đấu tài nghệ có thể nói là được muôn người chú ý, ngay từ sáng sớm người người đã chen chúc tới khán đài. 
Chỗ ngồi trên khán đài đã chật chín, ngay cả dãy hành lang cũng đầy người. 
Khắp học viện Hoàng Gia đều là cảnh tượng tấp nập, lúc này ba đại nhân vật xuất hiện, đám người vốn đã kích động rốt cuộc hoàn toàn điên cuồng. 
Nhan Thần ‘ầm’ một tiếng tông cửa chạy vào phòng chuẩn bị của Mạc Phi. 
Nhìn bộ dáng thở hồng hộc của Nhan Thần, Mạc Phi nhíu mày: “Ngươi làm sao vậy?” 
“Đến, đến… người đến xem…” Nhan Thần đỏ bừng mặt lắp bắp nói… 
Mạc Phi nghiêng đầu: “Người ta đến xem thì kệ người ta, việc gì mà kích động tới vậy?” 
“Không phải người bình thường a.” Ánh mắt Nhan Thần lóe sáng. 
Mạc Phi nghịch chiếc nhẫn trên tay, uể oải hỏi: “Không bình thường, không bình thường cỡ nào?” 
“Là nguyên soái!” Nhan Thần kích động lắc lắc bả vai Mạc Phi. 
Mạc Phi gật đầu, thong dong nói: “Hóa ra là nguyên soái. Làm ta còn tưởng là gì, có gì đâu mà kích động vậy?” 
Nhìn bộ dáng thờ ơ của Mạc Phi, Nhan Thần có chút khó hiểu: “Mạc Phi, ngươi không kích động chút nào à?” 
Mạc Phi đắc ý cười nói: “Lâu Vũ đã sớm báo cho ta biết hộm nay ngoại công hắn sẽ tới a, hắn còn lén nói cho ta biết ngoại công là fan của ta, đặc biệt tới xem ta biểu diễn a!” 
Nhan Thần trừng mắt: “Chính là không phải mình Kỷ nguyên soái a, cả ba vị nguyên soái đều tới.” 
Mạc Phi cùng Mạc Nhất cùng nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284957/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.