Mạc Phi lập tức nhướng mày, có chút kinh ngạc nhìn Nhan Thần: “Nhan Nhan, biện pháp của ngươi là chui lỗ chó à?”
Nhan Thần gật gật đầu: “Đúng vậy! Mạc Phi, cái lỗ chó này rất đặc biệt nha!”
Mạc Phi có chút tò mò: “Đặc biệt? Đặc biệt chỗ nào?”
Nhan Thần chắp tay sau lưng nói: “Đây là chuồng chó mà hiệu trưởng đặc biệt chuẩn bị cho chó yêu Đạt Ma Gia của mình a, con chó kia đắt ghê lắm!”
“Bao nhiêu?” Mạc Nhất hỏi.
Nhan Thần giơ năm ngón tay, trịnh trọng nói: “Năm trăm vạn.”
Mạc Phi hít sâu một hơi, trừng to mắt: “Năm trăm vạn!”
Năm trăm vạn? Nếu là mấy tháng trước, Mạc Phi hắn đây so ra còn kém một móng vuốt của con chó kia a, nhưng vấn đề là hiện giờ giá trị tăng lên rồi, năm trăm vạn cũng chẳng là bao.
Nhan Thần chống nạnh nói: “Chui đi!”
Mạc Phi nhìn Nhan Thần, lúng túng nói: “Không tốt lắm đi.”
Mạc Phi hắn hiện giờ ít nhiều gì cũng là tình nhân trong mộng của biết bao nhiêu thiếu nữ thanh xuân, chui lỗ chó thực sự tổn hại hình tượng a.
Nhan Thần bĩu môi, khó hiểu nhìn Mạc Phi: “Có gì không tốt chứ? Hiện giờ ở đây có ai đâu, không thì để ta chui qua trước dọ thám cho ngươi.”
Mạc Phi chớp chớp mắt nhìn Nhan Thần, có chút cổ quái nói: “Nhan Nhan, ngươi có vẻ rất quen thuộc với việc này a! Thần Thần nhà ngươi có biết việc ngươi chui lỗ chó không?”
Nhan Thần thực tự nhiên nói: “Biết a! Trước đây ta cùng Thần Thần thường xuyên chui lỗ chó ra ngoài chơi.”
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284956/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.