Nhan Thần dẫn Mạc Phi cùng Mạc Nhất tới công ty Thiên Thủy, thấy ba người tiến vào, một nam nhân thoạt nhìn rất tinh anh mặc đồ tinh anh đeo mắt kính tinh anh bước ra.
Nhan Thần kêu một tiếng ‘Thần Thần’ rồi vui sướng chạy về phía nam tinh anh kia.
Mạc Phi trợn tròn mắt nhìn Nhan Thẩn bổ nhào về phía nam tinh anh vươn móng vuốt ịn lại hai vệt mỡ béo ngậy lên đồ đối phương.
Nam tinh anh cũng không tức giận, thong dong rút khăn tay trắng giúp Nhan Thần lau tay, giọng điệu cũng thực thong dong nói: “Ăn cơm xong phải rửa tay, nói bao nhiêu lần nữa ngươi mới chịu nhớ a!”
Nhìn quần áo bị trét bẩn của đối phương, Nhan Thần có chút ngượng ngùng đỏ mặt: “Lần sau ta sẽ nhớ kỹ.”
Mạc Phi: “…” Tính tình vị kia nhà Nhan Thần thực tốt a.
Người nọ nhìn về phía Mạc Phi: “Là tam hoàng tử phi đúng không? Rất cám ơn ngài đã chiếu cố Nhan Thần.”
Mạc Phi mỉm cười: “Nào có nào có, là Nhan Nhan vẫn luôn chiếu cố ta, ta cũng không giúp được gì.”
Nam tinh anh mỉm cười, sau đó trịnh trọng nói: “Tam hoàng tử phi làm đệm lưng cho Nhan Nhan nhiều môn như vậy, sao có thể nói là không giúp được gì a.”
Mạc Phi: “…” Tên chết tiệt này!
Nam tinh anh nhìn Mạc Phi nói tiếp: “Nghe Nhan Nhan nói tam hoàng tử phi là nhân trung tuấn kiệt, ngưỡng mộ đã lâu.”
Mạc Phi: “…” Người này thực sự không phải đang châm chọc mình à?
“Nghe Nhan Nhan nói ngươi chuyên bán quần áo, tuổi còn trẻ đã có sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284906/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.