🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâu Vũ ngồi bên cạnh giúp Mạc Phi chép phạt.

Mạc Phi cắn cắn bút, có chút nhàm chán nhìn Lâu Vũ: “Tam hoàng tử, lúc viết câu này ngươi có cảm giác giác ngộ không?”

“Giác ngộ? Có ý gì?” Lâu Vũ nhìn qua.

“Chính là viết ta là đại ngu xuẩn một hồi liền phát hiện mình thực sự rất ngu ngốc ấy.” Ánh mắt Mạc Phi sáng lấp lánh nhìn Lâu Vũ.

Lâu Vũ híp mắt nhìn Mạc Phi, nghiêm túc nói: “Không có! Một chút cũng không có.”

“Ồ, lão sư nói viết câu này nhiều sẽ có cảm giác tự hiểu bản thân, tam hoàng tử phải dùng tâm để viết a, chỉ cần để tâm một chút ngươi sẽ giác ngộ a!” Mạc Phi thực thành khẩn nói.

Lâu Vũ ném bút đi: “Ngươi tự viết đi, chậm rãi mà cảm thụ cảm giác giác ngộ.”

Mạc Phi có chút rối rắm nhìn Lâu Vũ: “Sao ngươi lại bỏ ngang như vậy, làm việc gì cũng phải tới nơi tới chốn a.”

“Ta mệt rồi, ngươi tự viết đi, nhớ là phải viết tới nơi tới chốn đấy, ngươi mà viết thiếu thì lão sư phỏng chừng sẽ không tha cho ngươi đâu.” Lâu Vũ cười âm hiểm.

Mạc Phi nhíu mày, cái tên chết tiệt này, đưa phật cũng không chịu đưa tới tây phương nữa. Cầm phần Lâu Vũ viết nãy giờ lên xem thử, Mạc Phi ghét bỏ nói: “Viết thực xấu.”

“Đó là viết theo nét chữ của ngươi, là ngươi viết xấu nên ta mới viết xấu.” Lâu Vũ im im lìm lìm đứng sau lưng Mạc Phi nói.

Mạc Phi hoảng sợ: “Ngươi còn chưa đi ngủ à?”

“Sắp, ta xuống dưới lầu uống nước rồi mới ngủ.”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284898/chuong-56.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.