Đi trong vườn trường, Mạc Phi có chút kinh ngạc phát hiện đâu đâu cũng đang bàn luận về trận bàn tu luyện.
Mạc Phi nhíu mày: “Không ngờ trận bàn tu luyện lại được hoan nghênh đến vậy.”
Mạc Nhất có chút suy tư nói: “Cuộc chiến cạnh tranh trong nội bộ đại gia tộc rất kịch liệt, ai cũng khao khát được ngồi lên vị trí gia chủ, tài nguyên cung cấp cho nhóm hậu sinh cũng tính toán rất chi li, nói chi là loại thần khí có thể nâng cao tốc độ tu luyện trên diện rộng này!”
Mạc Phi gật gật đầu: “Có lí.”
Mạc Nhất híp mắt, trong tay hắn có năm cái trận bàn tu luyện, là năm trăm triệu đó a! Mạc Nhất giật mình phát hiện, hiện giờ mình cũng có thể xem là kẻ có tiền.
Mạc Phi có chút ghen tị nói: “Chuyến này tam hoàng tử lên đời rồi.”
Mạc Phi híp mắt, tam hoàng tử một bước lên đời cũng chả sao, nếu đổi lại là mình thì chắc chắc gặp nguy hiểm tính mạng, còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác có tiền thì đã chết rồi, đúng là đáng thương mà.
“Mạc Phi điện hạ, ngài đã về rồi!” Tô Vinh có chút hưng phấn chạy tới đón.
Nhìn bộ dáng tươi cười hớn hở của Tô Vinh, Mạc Phi nhịn không được đề cao cảnh giác, vô sự xum xoe phi gian tức đạo, nụ cười kia hệt như lúc hắn đang tính kế người khác.
“Vinh Vinh, có chuyện gì à?” Ánh mắt Mạc Phi lóe sáng, thực ngây thơ hỏi.
Tô Vinh xoa xoa tay, có chút lấy lòng nhìn Mạc Phi.
“Ngài có đói không? Ta chuẩn bị thức ăn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284885/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.