Mạc Phi ngây ngây ngốc ngốc nhìn trước mặt, chỉ tốn có bốn mươi năm mươi vạn, vừa qua tay tam hoàng tử cư nhiên bán hơn trăm vạn…
Một ngàn lần một trăm vạn là bao nhiêu? Một trăm tỷ! Eo ơi, một trăm tỷ a!
“Mạc Phi, Mạc Phi.”
Nghe thấy tiếng gọi của Nhan Thần, Mạc Phi lấy lại tinh thần: “Hả, sao?”
Nhan Thần tròn mắt, có chút ngượng ngùng xoa xoa tay: “Cái kia, chuyện trận bàn.”
Mạc Phi cười ha hả: “Trận bàn tu luyện à! Được rồi, ta sẽ hỏi tam hoàng tử thử.”
Nghe Mạc Phi nói vậy, Nhan Thần lập tức vui sướng không thôi: “Thực tốt quá.”
Nhan Thần lấy thẻ tinh tệ ra giao cho Mạc Phi: “Trong thẻ có một trăm năm mươi vạn tinh tệ, số còn dư cứ xem là quà cám ơn.”
Nhìn thẻ tinh tệ sáng lấp lánh, Mạc Phi gật đầu nói: “Ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
“Nhan Thần, ngươi cư nhiên nhờ hắn à, ngươi nghĩ hắn đeo cái danh tam hoàng tử phi thì muốn làm gì cũng được sao, ai chẳng biết tam hoàng tử căn bản không thích hắn. Ngươi vẫn chưa biết tam hoàng tử đưa sính lễ gì cho Mạc gia đi, là một thùng tinh thảo cấp một, ngươi đưa tinh tệ cho tên nhà quê này, không khéo hắn sẽ ôm tiền bỏ trốn đấy.” Từ Tử Hàm châm chích nói.
Mạc Nhất lạnh lùng nhìn Từ Tử Hàm: “Chuyện thiếu gia nhà ta liên quan gì ngươi mà bày đặt khoa tay múa chân?”
Từ Tử Hàm tức giận nhìn Mạc Nhất: “Ngươi là ai, cư nhiên dám nói vậy với ta.”
Mạc Nhất không thèm để tâm nói: “Ta quản ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284884/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.