Lâm Phi Vũ nhìn Mạc Phi, ánh mắt có chút âm u. 
“Lâm Phi Vũ cũng thực quá đáng, tuy hắn lợi hại nhưng đâu có nghĩa là người ta vô dụng, hắn cư nhiên giúp Từ Tử Hàm vu oan Mạc Phi.” 
“Cũng khó trách, trong lòng hắn chỉ có mình hắn là lợi hại thôi.” 
“Thật không thể tưởng tượng vận may của Mạc Phi lại tốt khủng khiếp như vậy, nếu ta cũng gặp may như vậy thì tốt quá.” 
… … 
Nghe thấy những lời thì thầm trách cứ của đồng học ở xung quanh, Lâm Phi Vũ nhíu chặt mày, vương phi tìm một hôn thê tư chất kém cỏi cho Lâu Vũ, thế nhưng hắn lại không ngừng lại mình xấu mặt. 
Mạc Phi nhìn chằm chằm Từ Tử Hàm, khóe miệng lộ ra ý cười sắc lạnh, Mạc Phi hắn đây chưa bao giờ là người nhẫn nhịn nuốt giận vào bụng. 
Từ Tử Hàm bắt đầu xử lý tinh thảo, trình độ điều chế dược tề của hắn không tính là xuất chúng, thế nhưng điều chế dược tề cấp một vẫn dư dả. 
Mạc Phi phóng xuất tinh thần lực, lặng lẽ tác động tới Từ Tử Hàm. 
Lần đầu tiên thất bại, Từ Tử Hàm hoàn toàn không để ý, lần thứ hai thì bắt đầu nhíu mày, tới khi thất bại lần thứ ba, hắn không khỏi có chút khẩn trương, lần thứ tư không cần Mạc Phi ra tay, Từ Tử Hàm đã tự làm hỏng. 
Lục tục có đồng học nộp dược tề, hoàn thành kiểm tra, mọi người bắt đầu dùng sắc mặt quái dị nhìn Từ Tử Hàm. 
Từ Tử Hàm tự nhiên phát hiện, tuy trong lòng phẫn nộ không thôi nhưng đồng học 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284880/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.