Nữ lão sư nhìn Từ Tử Hàm, nhíu mày hỏi: “Lừa gạt?” 
Từ Tử Hàm gật đầu, khăng khăng nói: “Đúng vậy, dược tề hắn điều chế khẳng định đã thất bại, lọ dược tề này là hắn thủ sẵn trong người, lấy ra lừa gạt mọi người.” 
Mạc Phi đen mặt: “Ngươi nói lung tung.” 
“Ta nói lung tung? Ngươi nghĩ một kẻ như ngươi có thể điều chế dược tề có độ tinh khiết 90%?” Từ Tử Hàm khinh miệt nhìn Mạc Phi. 
“…” Khỉ thật, cái tên chết tiệt này, dược tề có độ tinh khiết 90% đối với Mạc Phi đại thần chỉ là hàng thứ phẩm, hàng thứ phẩm đó hiểu không? 
“Ngươi ăn nói lung tung!” Nhan Thần cũng kịp phản ứng, lập tức phản bác: “Ta thấy rõ ràng là Mạc Phi điều chế, hắn căn bản không có lừa gạt gì hết, chỉ là may mắn một chút thôi.” 
“May mắn? May mắn làm ra dược tề có độ tinh khiết 90%, chỉ số may mắn gì nghịch thiên vậy?” Từ Tử Hàm cười lạnh. 
Lâm Phi Vũ thở dài một hơi, nhìn Mạc Phi sâu xa nói: “Mạc Phi, cho dù không muốn viết bài luận hai vạn chữ cũng không thể lừa gạt như vậy.” 
“…” Đám người này bị cái gì vậy a? 
“Sao, á khẩu rồi à?” Từ Tử Hàm có chút đắc ý nhìn Mạc Phi: “Ngươi cũng thực quá đáng, lừa gạt cũng không biết khiêm tốn một chút, cư nhiên lấy dược tề cực phẩm để lừa, sơ hở quá rõ ràng.” 
Mạc Phi nghiến răng: “Là tự ta điều chế.” 
Từ Tử Hàm hung tợn nhìn Mạc Phi: “Đã đến nước này, ngươi cư nhiên tới chết cũng không biết hối cải.” 
“Ai nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-cuc-pham-hoang-tu-phi/1284879/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.