Mộ Hương Tuyết hiển nhiên là phát hoảng, cúi nhanh đầu nói: “Minh quận vương an khang!”
Tiếu Trọng Hoa gật gật đầu, Mộ Hương Tuyết liền lập tức vén rèm đi ra ngoài.
Âu Dương Noãn lắc lắc đầu, thu hết vẻ không được tự nhiên của đối phương vào trong mắt.
Đây không phải là biểu hiện muốn quyến rũ người khác. Cho tới bây giờ nàng thực sự cảm thấy, tâm lý phòng bị của mình quá nặng.
Tiếu Trọng Hoa nhìn Âu Dương Noãn, lại thấy nàng một mặt tươi cười thì không khỏi nói: “Không phải không thích nàng ta sao? Lần sau nếu lại đến cứ tìm cớ tránh đi là được, không cần phí tâm tư tiếp đón!”
Âu Dương Noãn mỉm cười: “Tự nàng chạy tới đây, không lẽ ta phải đuổi nàng đi sao? Dù sao nàng cũng không có ý đồ gì xấu!”
“Oh?”
Tiếu Trọng Hoa có chút ngoài ý muốn nhìn Âu Dương Noãn: “Nghe ý của nàng thì tựa hồ như cách nhìn thay đổi rồi?”
Âu Dương Noãn tùy ý cười cười: “Không nói chuyện này nữa. Hiện tại cách thời gian dùng bữa còn sớm, có muốn ăn chút điểm tâm gì không? Phòng bếp mới làm hoa hồng toan giác cao, rất ngon, có muốn nếm thử không?”
Tiếu Trọng Hoa cười nói: “Từ khi nào thì nàng bắt đầu thích những thứ đó?”
Âu Dương Noãn cũng để ý, chỉ thuận miệng nói: “Là do phòng bếp làm rất ngon a!”
Tiếu Trọng Hoa nhìn nhìn sổ sách trên bàn, nhíu mày nói: “Đại tẩu đều đẩy hết mọi việc cho nàng sao?”
Âu Dương Noãn gật gật đầu, tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100234/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.